Trắc nghiệm tính cách có thể giúp chúng ta tìm được nhược điểm thiếu sót của bản thân.
An Hòa Dật quay về phòng liền tự rót ngay cho mình một chén trà, nghiêm túc suy nghĩ về việc bản thân có khuyết điểm gì có thể để lộ ra được. Nghĩ thật cẩn thận hồi lâu lại thấy, ủa, hình như không có cái nào hết.
Sau buổi học cùng Thời Minh Đạt, diễn đàn trên ngọc bài mọc ra cả mớ bài đăng liên quan đến các bài kiểm tra trắc nghiệm tính cách, An Hòa Dật cũng ấn vào xem thử.
Câu hỏi thứ nhất, loại nhạc nào khiến bạn cảm thấy thư thái nhất?
Câu hỏi thứ hai, nếu bạn bị lạc đường, trước mặt có năm đường để đi thì bạn sẽ chọn con đường nào?
Câu hỏi thứ ba, nếu muốn hỏi đường, bạn sẽ hỏi người nào trong những người dưới đây?
Câu hỏi thứ tư đề, bạn có thường gặp phải những câu hỏi khó không tìm được lời giải đáp không?
Bấm vào đây và xem hết 20 giây quảng cáo, đáp án sẽ được tiết lộ ngay sau đây.
Tiên dược xxx giảm giá cực sốc, mở bán với giá linh thạch thượng phẩm, chỉ 20 một bộ, chỉ 20 một bộ!
An Hòa Dật chờ quảng cáo chạy hết, kết quả bài trắc nghiệm mới xuất hiện chậm rì rì.
Phân tích tính cách: Khẩu thị tâm phi* x 80%, kiêu ngạo x 10%, mềm lòng x 100%.
(*nói một đằng làm một nẻo)
Kết quả trắc nghiệm: Bạn là người khó nói ra lời thật lòng, mỗi khi nói gì đó đều nói lời trái với lòng mình. Thật ra bạn chỉ cần thoải mái nói ra suy nghĩ của bản thân, kết quả có thể sẽ tốt hơn rất nhiều đó.
Bạn đánh giá thế nào về kết quả trắc nghiệm này?
An Hòa Dật nhìn lướt qua rồi gạt nó đi.
Bài trắc nghiệm rác rưởi này, không chính xác một chút nào hết.
Nó vẫn cố nhắn lại một câu: Ai da, thật là đáng tiếc quá đi mất~
Quẻ bói thông dụng nhất của Bách Tri Tông, giúp bạn tìm ra khiếm khuyết của bản thân mà chính bạn có thể cũng không biết.
Bách Tri Tông là một trong những tông phái lớn của Tu chân giới, nổi danh về chiêm quẻ bói toán, đã cho xuất đạo không biết bao nhiêu Bách Hiểu Sinh (1), xưa nay vẫn luôn rất đáng tin cậy. Trước đây lúc An Hòa Dật rời đi để vào bí cảnh, sư phụ y đã từng dẫn y qua bên đó một lần. Sau khi quẻ bói xác định là y sẽ an toàn thì mới cho y đi. Mà lần đó y quả thực không gặp bất kì khó khăn nào, dù đồng đội đi cùng không ít người bị thương.
Lưu ý: Giảm 50% cho sư tôn tham gia lớp học bổ túc tại Duyên Sinh Tông.
Phí bói quẻ:
Đệ tử ngoại môn: linh thạch trung phẩm
Đệ tử nội môn: 500 linh thạch trung phẩm
Sư tôn: 5 linh thạch thượng phẩm
Chưởng môn: 10 linh thạch thượng phẩm
Bình luận đứng top ở dưới: Bổn tôn là người hoàn mỹ như thế này, sao có thể có khuyết điểm được? Nực cười, nhất định là dối trá!
Phản hồi bình luận: Tiểu đạo bói cho ngài đây một quẻ miễn phí nha, ngài nóng tính dễ giận, thường đánh nhau với đồ đệ, tới giờ vẫn còn đang bị đồ đệ đuổi gϊếŧ.
Phía dưới có một đám sư tôn khác hỏi chủ top có thật đúng là như vậy không, người đó không trả lời lại nữa, như thể bốc hơi khỏi tu chân giới rồi vậy.
Xem ra là thật.
An Hòa Dật bấm vào một đường liên kết dẫn tới trang thông tin chính thức của Bách Tri Tông, ngay đầu trang đã thấy chỗ tham gia trắc nghiệm. Y chọn lối dành cho chưởng môn, một khung thông báo hiện ra.
Xin chào, trước mặt ngài còn 32458 vị đạo hữu đang chờ, thời gian dự tính khoảng một canh giờ. Xin hãy kiên nhẫn chờ đợi hoặc đổi lối đi khác.
An Hòa Dật liền chuyển xuống chọn lối dành cho sư tôn, ở đây thời gian chờ chỉ khoảng một chung trà.
Vị sư phụ tiếp đãi y rất lạnh lùng. Vừa vào, đôi phương đã ném ra một mớ câu hỏi.
Ngày sinh tử vi? Viết ra đây một chữ? Vỗ hai tay một cái?
Kết quả quẻ bói cuối cùng: Sống nội tâm, không thích ra ngoài. Trạch, không thương ra cửa. Trạch*, hơi lười.
(*trạch = thích ở nhà)
Người tiếp theo.
An Hòa Dật còn chưa kịp hỏi lại đã bị tiễn ra sảnh chính.
Vì muốn lấy được một đáp án cụ thể hơn, y quyết định chuyển qua lối đệ tử.
Đệ tử nội môn: Mấy năm vừa qua, ngày chỉ ra ngoài để vào bí cảnh, đi trừ họa, tham gia hoạt động quy mô lớn của tông phái, ngoài ra không hề đi ra ngoài làm gì khác. Khuyết điểm của ngài chính là quá trạch. Ngài có khuynh hướng hơi lười biếng, nếu cứ tiếp tục như vậy, ngài sẽ càng lười hơn nữa!
... Cám ơn?
Đáp án lần này đã cụ thể hơn một chút. An Hòa Dật muốn kiểm tra một chút bèn gọi đại một đệ tử môn phái khác lại.
"Cho hỏi, liệu thí nghiệm lần này có thành công không?"
Đệ tử nọ sau một hồi im lặng rất lâu mới đáp, "Ây dà, có sư tôn nào mà lại không bị đệ tử bắt nạt cơ chứ."
An Hòa Dật thoát ra, để lại một đánh giá xấu.
Hôm nay Ôn Tu Viễn tỉnh dậy ngáp dài một cái, tâm trạng rất thoải mái. Vừa nghĩ đến chuyện hôm nay An Hòa Dật sẽ bộc lộ khuyết điểm của y, hắn liền cảm thấy nóng lòng khó có thể đợi được.
Căn phòng trên đỉnh Tàng Ý Sơn im phăng phắc. Ôn Tu Viễn nhìn lên, hình như trên cửa còn dán cái gì đó.
Y rảo bước nhanh đi tới, trên mặt mang theo nụ cười tươi rói. Trên cửa gỗ có dán một mảnh giấy.
Kể từ hôm nay không ra khỏi cửa, không có việc gì quan trọng xin chớ quấy rầy.
Ôn Tu Viễn chống tay lên xoa xoa cằm, thế này là thế nào nhỉ?
Căn phòng phía trong không có lấy một tiếng động. Ôn Tu Viễn nghĩ mãi không ra, cũng không nghĩ nữa, giơ tay lên gõ cửa luôn.
"Sư tôn, đệ tử có vài điều thắc mắc xin được thỉnh giáo, sư tôn mở cửa đi ạ."
Phía sâu trong căn phòng vang lên một tiếng, "Đứng ngoài cửa hỏi đi."
Ôn Tu Viễn nhún nhún vai, "Cái đó?"
"Luyện cho ta xem."
Ôn Tu Viễn cầm kiếm trên tay quơ quào, múa linh ta linh tinh.
Phía trong phòng im lặng hồi lâu, sau đó Ôn Tu Viễn nghe thấy tiếng chén trà bị dằn mạnh lên mặt bàn. Y vẫn cứ cợt nhả, "Sư tôn xem con luyện thế nào ạ?"
Cánh cửa 'Két' một tiếng mở toang cả hai cánh. An Hòa Dật ngồi trong phòng ưỡn ngực thẳng lưng, tay cầm chén trà đang hơi run run, lạnh lùng bảo, "Vào đi."
Ôn Tu Viễn nhấc chân bước vào phòng. Vừa chuẩn bị ngồi xuống, An Hòa Dật đã lườm hắn một cái, "Đứng đó nhìn" .
Luyện tập thành cái thứ đó mà đồ đệ của y vẫn còn định ngồi xuống.
Ôn Tu Viễn nhướn mày lên thích thú. Ý cha, xem ra mình chọc giận sư tôn mất rồi.
Nước trà nhảy ra khói chén, chầm chậm chuyển động trong không khí, dần dần tụ lại thành một hình người. Trong tay người nước trà không ngừng tung kiếm múa.
"Học theo nó."
Ôn Tu Viễn ra sức diễn tròn vai đệ tử ngu ngốc, luyện tập mấy lần, thất bại cũng mấy lần. Tới khi An Hòa Dật không nhìn nổi hắn nữa mới cho hắn ngồi xuống nghỉ một chút. Vừa ngồi xuống hắn đã đòi uống trà.
Trong lòng An Hòa Dật tràn đầy hoài nghi, nhìn hắn, "Lúc đầu ngươi làm thế nào mà trở thành người thứ hai bước ra vậy?"
Ôn Tu Viễn cười hì hì, "Vì tấm lòng con bao la đó."
Nghe thế, An Hòa Dật cũng gật gù, khẳng định, "Luyện được thành cái dạng đó mà còn dám tới, quả là tấm lòng bao la thật."
"..." Ôn Tu Viễn ngẩng đầu lên nhìn trời, lén giấu đi ý cười trong mắt.
Tới khi ngày sắp tàn, An Hòa Dật mới lên tiếng đuổi người đi, "Mai lại tiếp tục, ngươi về đi thôi."
Ôn Tu Viễn rót cho An Hòa Dật một chén trà rồi mới đứng lên, "Sư tôn, vậy đệ tử đi trước, ngày mai gặp lại ạ."
"..." An Hòa Dật phất tay áo.
Ôn Tu Viễn vừa chân trước chân sau nhảy qua bậc cửa, phía sau cửa đã đóng lại cái 'rầm'.
Hắn cười phụt ra thành tiếng, vai không ngừng run lên.
Đến khi bình tĩnh lại rồi, hắn mới sải chân bước đi. Cây tiêu bằng ngọc xoay xoay trong tay, trông dáng vẻ hết sức tiêu diêu tự tại.
Cuộc sống này trông thế mà cũng không tệ chút nào!
------------
Chú thích:
(1) Bách Hiểu Sinh (cũng có chỗ dịch là Bá Hiểu Sinh) là nhân vật trong Cổ Long truyện, soạn nên Binh Khí Phổ, là người cực kì thông minh và hiểu biết rộng.