Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 390: Trảm Long (2)




Hiện tại Vũ Văn dùng thương thủ Song Xà Hình giết người, Hoắc Linh Nhi dùng Quý PHi Túy Tửu né tránh, Vũ Văn tự nhiên đắc kế.

"Xoạt!"

Ngay sau khi Hoắc Linh Nhi né qua được mười hai quyền chưởng của hắn, đột nhiên hai tay Vũ Văn biến đổi! Thân thể dồn lại Vắt ngược eo! Vắt thành hình dáng một cái bánh quai chèo, đồng thời cước bộ chuyển nghiêng bước ra một bước, cư nhiên chiếm trước hoàn toàn vị trí mà Hoắc Linh Nhi muốn đạt tới.

Lần giậm chận đoạt vị trí này, tựa hồ là đã đoán biết trước, khiến cho thật hoàn hảo, khiến cho lộ tuyến động tác ngã nhào của Hoắc Linh Nhi hoàn toàn tán loạn. Thật giống như trong ván cờ đột nhiên xuất hiện diệu chiêu sát thủ!

Hai người động thủ vài bà chiêu thức, hãy còn chưa có vượt qua mười giây đồng hồ, hình thức đánh xen kẽ, sinh tử không phân rõ ràng.

Thế nhưng, ở cục diện không rõ ràng đó, Vũ Văn một bước Long Chiết Thân (rồng chuyển mình), đạp ngược lại để đoạt lại vị trí của đại long, tựa hồ một phát có thể đập vỡ cả cục diện, chiếm được ưu thế tuyệt đối.

Mắt thấy vị trí của Hoắc Linh Nhi bị cây thương chế trụ, nhưng thân hình vẫn như cũ ngã bổ nhào tới đây, Vũ Văn không chút nào nương tay, song chưởng phân ngang, vừa lên một cái, tinh thần chấn hưng, thẳng, nắm thẳng đến bụng dưới và yết hầu của Hoắc Linh Nhi! Đều là bộ vị yếu hại!

Lần này Vũ Văn phát kình với lực lượng khổng lồ từ cơ thể bộc phát ra, trong hai lỗ mũi phọt ra hai đường bạch tuyết rõ rằng, đồng thời khí lưu trong hai lỗ mũi to lớn đó gào thét bộc phát, phảng phát như rồng thì thầm một tiếng dài!

Bạch tuyến trong lỗ mũi ấy là hơi nươc, là lượng thủy phân khổng lồ vận động trong cơ thể, từ trong lỗ mũi phát ra, bởi vì dưới lượng vận động, sức bật quá cự đại, cho nên hơi nước từ trong lỗ mũi phun ra, người bên ngoài nhìn vào giống như hai đường bạch tuyết đậm đặc.

Bạch tuyết trong lỗ mũi, khí lưu ma sát ở tốc độ cao, song chưởng cuối cùng của Vũ Văn bộc phát thẳng ra, do Song Xà Hình biến hóa thành hình rồng, Long Xà Hợp Kích Bát Quái Chưởng của Tiềm Long Thăng Thiên (Rồng ẩn mình bay lên trời). Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

Tả chưởng đánh vào bụng dưới, ấy là tiềm long, hữu chưởng đánh vào cổ họng, ấy là thăng thiên.

Long Xà Hợp Kích!

Trong phút chốc Vũ Văn đoạt được vị trí, biến hóa! Vô luận là khí thế, hay là lực lượng, đều nhất cử bộc phát ra, tựa như xà tu luyện đã thành rồng.

Chỉ một chiêu lần này, đã bộc lộ ra công phủ hùng hậu của thiếu niên Vũ Văn này đã tới cực điểm!

Tiềm Long Thăng Thiên, chiêu Bát Quái Chưởng này của Long Xà Hợp Kích khi xuất ra, tính mạng Hoắc Linh Nhi nhất thới sẽ nguy hiểm trong chốc lát! Bấp bênh như ngọn đèn trong gió, tùy thời có thể bị dập tắt.

Thế nhưng, ngay khi Vũ Văn biến hóa trong chớp mắt kia, ánh mắt Hoắc Linh Nhi đột nhiên bộc phát ra một tia sáng trước nay chưa hề có. Tựa hồ là từ trạng thái tinh thần tự do chuyến về hiện thực.

Thân hình nàng chỉ còn trong thời gian 0,1 giây sẽ ngã bổ nhào tới trước song chưởng của Vũ Văn, thời gian tính mạng nguy hiểm. Bất chợt lúc ấy dưới chân mềm nhũn, bụng dưới mãnh liệt lui hướng vào trong, trong bụng, ruột lộp bộp, tựa hồ như một cái kẹp có thể chặt gãy mọi thứ.

Dùng một chút lực ở bụng dưới, có một cỗ trảm phá, mang ý cảnh cắt cho đứt đoạn.

Hai chân Hoắc Linh Nhi ở bụng dưới đột nhiên dùng sức, chợt hướng ra ngoài ngoặt một cái, sau đó một chân quỳ xuống, vừa vặn lấy bước quỳ đó tránh né khỏi song chưởng Tiềm Long Thăng Thiên, đồng thời đơn chưởng mãnh liệt giơ lên, chân đang bước quỳ tung ra hướng về phía trước, một cỗ lực lượng từ dưới đất bốc lên, đánh về bên tai Vũ Văn.

"Quỵ Bộ Hiến Tửu"! (Quỳ bước hiến rượu)

Vũ Văn một chiêu đánh không trúng, nhướng máy, tựa hồ không hề dự liệu được việc sau chiêu Ngọc Hoàn Bộ của Quý Phi Túy Tửu lại còn ẩn giấu biến hóa thành chiêu Quỵ Bộ Hiến Tửu.

Bất quá vẫn như cũ nằm trong tầm khống chế của hắn. Hắn cũng đang tính toán việc biến hóa của Quý Phi Túy Tửu, sau đó ẩn giấu một chiêu Quỵ Bộ Hiến Tửu cũng không có gì lạ kỳ.

Song chưởng không đánh trúng, cước bộ của hắn lại vắt chuyển, hai tay đập ngang, giống như cái đuôi con rắn vung vẩy đập mạnh, hình như đánh vào thắt lưng Hoắc Linh Nhi.

Động tác xoay người vẫy đuôi khiến cho cái đầu hắn trở nên lệch lạc, vừa vặn thoát khỏi một chưởng hiến tửu ngay bên tai của Hoắc Linh Nhi.

Có thể thấy được đích xác hắn đã khống chế được cục diện, một chiêu "Long Bái Vĩ" (rồng quẫy đuôi) có hai tác dụng, đã né còn đánh.

Thế nhưng, vào lúc này, bụng của Hoắc Linh Nhi lại phát lực, liên tục hô hấp, lòng bàn tay mãnh liệt đập, thân thể hướng bên trái ngược lại cũng hướng đó ngã bổ nhào, động tác này tựa hồ là Dương Quý Phi đã thực sự say rượu, đã phải cố gắng không ngừng, tư thế hướng xuống mặt đất té xuống.

Nàng phát kình, thể lực toàn thân bộc phát, vận động kịch liệt từ trước đến nay chưa từng có, mùi thơm cơ thể trên người thoáng cái lan tỏa rộng.

Hoắc Linh Nhi ngã nhào trên mặt đất!

Nhưng cuối cùng lại không ngã nhào, mà đột nhiên trong lúc đó, hai tay cùng tung ra, chống trên mặt đất, chân đá ngang, liên tục đá sang hai bên, lại khôi phục dáng đứng, tay trái hướng lên trên đánh một đòn Phiên Thiên Ấn vào khoảng không, đột nhiên hạ thấp xuống, hạ thủ vô thanh vô tức, không có một chút dấu hiệu, chém đến hạ thân Vũ Văn.

Ngã nhào! Chống trên đất, đạp, đứng dậy, tung ra Phiên Thiên Ấn, lại thấp xuống, hạ thủ vô thanh vô tức, chém trộm, liên tiếp những biến hóa, dường như là sử dụng đến trăm ngàn thế qua lại, quen thuộc tới cực điểm. Cũng sắp tới cực điểm, Long Bái Vĩ của Vũ Văn vừa mới đánh ra, Hoắc Linh Nhi cũng đã biến hóa xong.

Hơn nữa hư chiêu của nàng, dùng Phiên Thiên Ấn để che dấu, sát chiêu bén nhọn cũng là ở dưới vô thanh vô tức mà chém tới, tràn đầy ý vị thâu thiên, giống như một dạng lừa dối.

Một chiêu này, đó là chiêu tuyệt sát "Trảm Xích Long" của Long Xà Hợp Kích mà Vương Siêu đã độc đáo sáng tạo ra cách phá giải!

"Phanh!"

Một chiêu Long Bái Vĩ vừa rồi của Vũ Văn không đánh trúng được Hoắc Linh Nhi, mạnh mẽ tiến thân, lại là một chiêu long hình đánh tới, thế nhưng Hoắc Linh Nhi đột ngột nhảy dựng lên, dùng Phiên Thiên Ấn đả kích, hắn lạnh lùng cười một tiếng, một tay cuộn vào! Lại một cước đá ra, một chiêu này là Long Hình Thối (chân hình rồng), gấp xếp cắt ngang, phóng thẳng tới đầu gối Hoắc Linh Nhi.

Thế nhưng, ngay lúc hắn đá chân ra, cũng là lúc Hoắc Linh Nhi thi triển ra "Trảm Xích Long".

Hư chiêu Phiên Thiên Ấn của Hoắc Linh Nhi vừa lúc che dấu được Vũ Văn, đồng thời hạ thân thấp xuống, cũng giống như đã biết trước, tránh thoát khỏi cái đạp hình rồng kia, nhẹ nhàng chém ra, vừa lúc chém đến phía trên bụng dưới Vũ Văn.

Lần này đã chém thật sự rồi!

Đã đánh trúng!

Đánh rất mạnh!

A!

Vũ Văn cũng không ngờ đả pháp cuối của Hoắc Linh Nhi lại quỷ dị, xảo trá như vậy. Bất quá hắn cuối cùng cũng đã cho thấy thực lực của mình!

Bụng dưới nhô lên, hướng phía dưới trầm xuống! Vậy mà lúc hắn cắt chưởng tới người, đã đem phần da thịt ở bụng dưới hạ thân cố gắng ấn chìm đủ ba thốn, để chỗ yếu hiểm tránh thoát khỏi nếu không tất chết!

Công phu của chiêu thức ấy, đủ có thể thấy công phu của thiếu niên quân đoàn Tử Sắc này đã thực sự lô hỏa thuần thanh, cư nhiên có thể luyện đến trình độ phúc bộ na di (dịch chuyển bụng).

Bất quá tuy rằng hắn tránh được cho bộ phận yếu hiểm, nhưng cục diện bị trọng thương lại tránh không được, bởi vì thiết chưởng của Hoắc Linh Nhi như cũ vẫn đánh lên da thịt trên bụng hắn, lực lượng lập tức thẩm thấu vào ruột, băng băng băng bị đánh vỡ.

Hết thảy ruột trong bụng Vũ Văn đã bị đánh vỡ!

Ruột bị đánh vỡ, là kết quả gì? Tuy rằng không đồng nhất với việc bị mất mạng, nhưng bụng dưới đau nhức, đau nhức kiểu bị xé rách, so với nữ nhân sinh nở còn đau đớn hơn nhiều đủ có thể khiến cho bất cứ con người dù có tinh thần thép cũng không muốn.

Vũ Văn bị đánh lần này, đau đớn đến hừ lạnh thêm một tiếng nữa.

Thế nhưng, hắn là kẻ tinh thần cực kỳ kiên định, tuy rằng nghĩ không ra đối phương lúc đó đột nhiên lại biến hóa kì bí như vậy, bất quá chỉ chốc lát hắn biết mình đã thua.

Lập tức, Vũ Văn co rúm thân thể, chống hai chân, ngang mông, lùi nhanh! Sau đó xoay người mãnh liệt hướng ra ngoài chạy trốn.

Nhưng, lần này hắn bị thương quá nghiêm trọng. Bụng dưới bị thương không thể so với chỗ khác được, càng huống chi còn muốn vận động mạnh? Vận động mạnh, ruột lại đau đớn, ảnh hưởng nghiêm trọng tới hành động! Ngay cả dù tinh thần của hắn có kiên cường, cũng không thể không quan tâm đến mớ hỗn loạn khổng lồ bên trong cơ thể mình.

Cho nên thân hình của hắn chậm chạp, bị Hoắc Linh Nhi theo đó tung một cước vào, dán lên phía sau lưng của hắn một chưởng.

Băng! Một chưởng này của Hoắc Linh Nhi mới thực sự là vết thương trí mạng, một chiêu đánh vỡ xương sống sau lưng hắn.

Điều này rốt cục Vũ Văn không chịu nổi nữa, trở mình lăn vòng nằm trên mặt đất, đã mất đi năng lực hành động, chỉ là ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Hoắc Linh Nhi.

"Chiêu cuối của ngươi là công phu gì thế?"

Vũ Văn nằm trên đất, nhìn Hoắc Linh Nhi đứng ở phía trước. Tựa hồ không tin mình thất bại. Hắn đến chết cũng không thể hiểu được chiêu biến hóa cuối cùng của Hoắc Linh Nhi, sao lại ngoài dự đoán của người ta đến vậy.

"Trảm Xích Long! Chiêu này tên là Trảm Xích Long, là do sư phụ ta độc đáo sáng tạo ra, hắn đã từng nói qua, mục đích sáng tạo ra chiêu này là vì một nữ nhân, hy vọng ả đàn bà kia có thể bước tới cảnh giới cuối cùng".

Hoắc Linh Nhi nhìn Vũ Văn nằm dưới đất, ánh mắt lại trở nên nhàn nhạt phiêu dật. Mới vừa rồi quyết đấu sinh tử, nàng cuối cùng cũng có được thắng lợi, nhưng tựa hồ không có nửa điểm tâm tình hứng thú.

"Trảm Xích Long, Trảm Xích Long, Quý Phi Túy Tửu, Quỵ Bộ Hiến Tửu, Trảm Xích Long, Long Xà Hợp Kích…" Vũ Văn lẩm bẩm nói trong miệng: "Thì ra ta đã rơi vào mưu kế đả pháp, Vương Siêu à, Vương Siêu, ài.... Hôm nay là ngươi đánh bại ta, ngươi có thể giúp Tử Trần bước vào cảnh giới cuối cùng, ta không thể, ta đích thật không bằng ngươi.... Khó trách Tử Trần sẽ chọn ngươi.... Tại sao, tại sao, trên thế giới lại có nam như Vương Siêu vậy, tại sao.... Đoạt mất đi Tử Trần..... Tại sao, ta không thể bước vào cảnh giới cuối cùng...."

Hoắc Linh Nhi lẳng lặng nhìn Vũ Văn, trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ tâm tình.

Thiếu niên trước mắt này, muốn nói ưu tú, đích thật là vô cùng ưu tú. Hoắc Linh Nhi mới vừa rồi giao thủ cùng hắn, thiếu chút nữa đã chết oan uổng, nếu không phải đối phương rơi vào mưu kế đả pháp, thì thắng bại hôm nay thực sự đã rõ.

Đấu lại lần nữa, Hoắc Linh Nhi không dám chắc đến nửa điểm.

"Ngươi rất ưu tú, thế nhưng, ngươi so ra kém sư phụ của ta, sư phụ ta từ khi xuất đạo tới nay, tung hoành vô địch, là người trong thần tiên, ngươi làm sao có thể đối phó lại hắn" Hoắc Linh Nhi nói lạnh nhạt, trong lòng cũng đoán ra ý tứ trong một chiêu sáng chế ra kia của Vương Siêu.

Sau Quý Phi Túy Tửu, Quỵ Bộ Hiến Tửu, đột nhiên chính là "Trảm Xích Long".

Biến hóa của Trảm Xích Long, mới thật sự là bí thủ để đối phó lại xà hình chuyển long hình của Long Xà Hợp Kích! Cũng là Long Xà Hợp Kích thăng hoa tiến thêm một bước, bời vì trong đó cũng ẩn chứa ý cảnh người con gái tu đan đạt đến tuyệt đỉnh.

Xà hình hóa long hình, cuối cùng là "Trảm Long"!

Sau khi nữ tử luyện tới đã luyện tới mực đả phá hư không, Trảm Xích Long, kinh nguyệt ngừng lại, bộ ngực biến thành bằng phẳng, khôi phục bộ dáng chưa dậy thì của thiếu nữ, trở về đồng thể. Còn nam tử sau khi đả phá hư không, hàng bạch hổ, toàn thân không lông, thủ lĩnh GOD chính là dạng như thế. Vương Siêu cũng sớm đạt tới cảnh giới như vậy.

Một chiêu này là Vương Siêu dùng trí tuệ lớn lao, đối với võ học, đan đạo, thân thể con người đều linh hội sâu sắc nhất, mặc dù chỉ là động tác giản đơn, nhưng lại ẩn chứa ý cảnh thâu thiên.

Cũng đúng là làm tăng lên Long Xà Hợp Kích của Đường Tử Trần.

Bổn ý của Vương Siêu là giúp Đường Tử Trần bước chân vào đả phá hư không, bước chân cuối cùng của kiến thần bất phôi, lưu lại thời gian dung nhan tuyệt mỹ dài hơn, làm một đôi thần tiên yêu nhau.

Công phu Vũ Văn so với Hoắc Linh Nhi cao hơn, nhưng luân phiên thất bại trong đả pháp, đã bị rơi vào mưu kế đả pháp.

Võ công của hắn cũng là võ công của Đường Tử Trần, võ công của Vương Siêu cũng là võ công của Đường Tử Trần. võ công của Linh Nhi là võ công của Vương Siêu, cũng có thể nói rằng đó là võ công của Vương Siêu. Hai người giao thủ có thể nói là đồng môn, trong lúc động thủ, bất tri bất giác có một loại hình thức cố định, mà trong cái hình thức đã bị cố định ấy đột Hoắc Linh Nhi xuất ra kỳ binh. Kết quả có thể nghĩ ra được.

"Hừ! Ta muốn chết, sẽ không chết trong tay đồ đệ ngươi, cũng sẽ không chết trong tay ngươi!"

Nghe thấy Hoắc Linh Nhi vừa nói mình không bằng Vương Siêu, ánh mắt thiếu niên Vũ Văn mở trừng trừng, thật giống như kéo căng ra cả hốc mắt, hắn cũng biết thương thế của mình, quan trọng nhất chính là sau lưng bị dính một chưởng, xương sống vỡ tan, căn bản là trung khu thần kinh đã bị phá hủy, đã bị tê liệt.

Thương thế như vậy, kể cả là sau này có khỏe lại, võ thuật quyền pháp cũng không thể có tiến bộ nữa.

Bất lực với tài năng của Vương Siêu.

"Hy vọng kiếp sau…"

Đột nhiên trong lúc đó Vũ Văn gắng sức chống cánh tay mình, dùng hai ngón tay, ấn mạnh lên huyệt thái dương của mình!

"Phốc!"

Lần này hắn đã tự ghim vào huyệt Thái Dương, vô cùng sắc nhọn, hai ngón tay máu tươi chợt tóe ra, người vật xuống đất, cắt đứt hô hấp.

Bất quá ánh mắt của hắn vẫn mở rất to.

"Kẻ si tình… Ài…"

Nhìn thấy Vũ Văn tự sát, hai mắt tuy mở to nhưng lại không dữ tợn, tựa hộ có một loại thần thái tiếc nuối. Hoắc Linh Nhi ngồi xổm người xuống, vươn tay lên mặt hắn, giúp hắn nhắm mắt lại.

Ngay khi Hoắc Linh Nhi làm xong động tác này, lúc đứng dậy rời đi, chợt nhìn thấy cách đó không xa có một người đứng yên.

Người này tùy ý mặc một thân trang phục màu trắng, mặt mày ngũ quan có một loại thần thái siêu thoát, thân thể cao ngất, vô cùng trẻ tuổi, bất quá so sánh với Vũ Văn lại có một loại khí chất vô cùng thành thục ở bên trong.

Hoắc Linh Nhi vừa nhìn, trong lòng chợt nhảy dựng lên, mới vừa rồi trong lúc sinh tử đó lạnh nhạt như nước, tâm linh không hề đông, thế mà lúc này lại bắt đầu chấn động.

Người này đương nhiên là Vương Siêu.

"Sư phụ!"

Hoắc Linh Nhi la lên một tiếng, tựa hồ như con chim chạy tới, nắm lấy hai tay Vương Siêu.

"Ta nghe Trương Đồng nói cô đến, rồi lại ra ngoài tản bộ, cũng biết cô đang ở đây" Ánh mắt Vương Siêu nhìn thi thể Vũ Văn nằm trên mặt đất "Linh Nhi, cô đánh chết hắn rồi à".

"Ừm, nghe nói hắn hôm nay gây khó dễ cho sư phụ, sau khi ta nghe xong, đã tới luận võ cùng hắn, phân ra thắng bại" Ánh mắt Hoắc Linh Nhi nhìn Vương Siêu, theo sau đó nhắm chặt lại hai mắt của mình, hình như là chờ đợi thái độ của Vương Siêu.

Nàng cũng biết, kẻ bị đánh chết chính là thân tín của Đường Tử Trần, chỉ sợ cuộc sống sẽ trách nàng, thậm chí là tức giận. Bất quá nàng lúc ấy cũng chỉ tức giận mà thôi.

"Luận võ phân thắng bại, sinh tử đều an bài theo mệnh trời, cô đánh không chết hắn, hắn tất giết chết cô, rất công bằng. Bọn cô dùng chiêu số gì vậy? Quyền pháp của hắn so với cô cao hơn, theo lý mà nói, cô rất khó chiến thắng hắn. Bất quá trở về rồi hãy nói đi" Thần sắc Vương Siêu cũng không có biến hóa, chỉ là hỏi một chút biến hóa lúc luận võ.

Vào ban đêm, Đường Tử Trần ở Nhật Bản đã nghe được tin tức Hoắc Linh Nhi đánh chết Vũ Văn