Tê Thiên rời khỏi nhà mới, trong mắt ánh lên vẻ dữ tợn.
Vừa xuống lầu, anh đã nhìn thấy Cố Văn đang đợi ở lối vào hành lang.
“Cậu Tê!" Cố Văn cung kính chào hỏi. Tê Thiên hỏi: “Đã điều tra rõ chưa?” “Đã tra rối”
“Lên xe rồi nói"
Tê Thiên cùng Cố Văn bước lên xe, sau đó Cố Văn liền lấy ra một túi tài liệu, đưa cho Tề Thiên.
Túi tài liệu này ghi lại một số sự việc đã xảy ra với vợ chồng Tê Đông Thịnh trong suốt ba năm qua.
Tê Thiên mở ra xem, sự hung bạo trong mắt anh ngày. càng rõ hơn.
Sau khi Tề Thiên bị giam, người bị tông xe đã được cứu sống, nhưng phí chữa trị rất cao, cả nhà Vương Dung đều đùn đẩy hết mọi trách nhiệm, không thèm quan tâm chút nào, chỉ có bố mẹ Tê Thiên phải gánh chịu mọi chí phí thuốc men.
Tiền thuốc men lên tới cả mấy triệu bạc khiển cho vợ: chồng Tê Đông Thịnh phải bán cả nhà di.
Tê Thiên bị giam một tháng, gia đình Vương Dung liền tìm hai vợ chồng Tê Đông Thịnh để từ hôn, nói Tê Thiên là một tên tù tội, không có tư cách kết hôn với Vương Dung, còn nói vì Tê Thiên phải ngồi tù nên hôn ước không còn tác dụng, tiền sính lễ một trăm nghìn tệ kia thì họ cũng không trả
Sự việc cứ vậy trôi qua, đến nửa năm sau, bỗng dưng có. một ngày Vương Dung dẫn người đến tìm hai vợ chồng Tê Đông Thịnh đòi họ đưa ra một thứ, mà thứ đó là camera giám sát ở nhà cũ của Tê Thiên, trong đó có video ghỉ lại cảnh Vương Dung cầu xin Tê Thiên nhận tội thay!
Vợ chồng Tê Đông Thịnh không chịu đưa, Vương Dung liền cho người làm loạn, lúc đầu chỉ là uy hiếp, sau đó là phá hoại, tiếp theo là đánh người, Vương Dung ngày càng quá đáng.
Hành động bạo lực này của Vương Dung bắt đầu sau khi Tẽ Thiên bị giam nửa năm, đến bây giờ đã là hai năm rưỡi!
Sự lạnh lẽo toát toả ra từ ánh mắt của Tề Thiên, tay anh dùng sức bóp chặt tài liệu trong tay, giấy tờ lập tức biến thành. bột phấn.
Cảnh tượng này khiến cho Cố Văn trở nên sợ hãi.
Cố Văn có địa vị cao quý, biết rất nhiều điều mà người thường không thế biết, nghe đồn răng những cao thủ võ thuật cố xưa có thế nằm giữ những thứ như nội lực, Cố Văn cũng mới chỉ nghe qua, bây giờ là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy!
Điều này khiến cho Cố Văn càng thêm cung kính với Tê Thiên.
Cố Văn cẩn thận hỏi quyết?"
âu Tê, hay là tôi cho người giải
Cố Văn vừa nói vừa giơ tay lên làm động tác cắt cổ.
Tê Thiên lắc đâu: “Không cần, chuyện này để tôi tự giải quyếu Tôi đang không muốn động đến quyền lực của Long Vương Điện, một Vương Dung mà thôi, không đáng!”
Cố Văn lập tức gật đầu: “Tôi hiếu rồi!
Tê Thiên mở cửa xe: “Tôi về trước, ông về chuẩn bị chuyện đính hôn ngày mai đi.”
Tê Thiên nói xong liền rảo bước về nhà.
Sở dĩ Tê Thiên lấy cớ là làm công cho Cố Văn là vì anh. hiếu rõ tính cách của bố mẹ, hai người họ đều là người chất phác thật thà, sống bình đạm cả đời, nếu anh tạo ra trận thế quá đồ sộ thì cả hai chắc chản sẽ lo lẳng, thay vì làm cho họ thấp thỏm thì chỉ bãng cứ tiến hành từng bước một.
Vẽ đến nhà, Tê Thiên trò chuyện với bố mẹ một lúc.
Văn Tố Hoa ngập ngừng: “Tiểu Thiên à, con xem hôm nào. rảnh thì đi thăm người bị thương một chút...”
Tê Đông Thịnh trừng mắt nhìn Văn Tố Hoa: “Được rồi, chuyện này không phải lỗi của Tiếu Thiên, đều đã giải quyết xong xuôi, không phải thăm hỏi gì nữa."
Tê Thiên nghe giọng điệu của bố mẹ thì cảm thấy có gì không đúng, hình như họ còn có chuyện gì giấu anh.
Ngủ ở nhà một giấc, buổi sáng ngày hôm sau, Tê Thiên thức dậy, đi đến khách sạn Tân Khải
Khách sạn Tân Khải là sản nghiệp của nhà họ Thấm, là khách sạn tiêu chuấn năm sao.
Hôm nay Thẩm Thu Thuỷ đính hôn, toàn bộ khách sạn bị đóng cửa để phục vụ cho sự kiện này, sảnh tầng trệt là nơi bày tiệc để chiêu đãi khách mời, bất kể có quen biết với nhà họ Thẩm hay không, chỉ cần tới thì nhà họ Thẩm đều sẽ thiết đãi
Trên tầng 1 chính là nơi tiếp đãi khách quý.
Mà tầng cao nhất chính là nơi tố chức buối lễ đính hôn, có. thể lên tới tầng thượng thì đều là những nhân vật có máu mặt.
Cố Văn đã chuẩn bị sẵn lễ phục cho Tê Thiên, hôm nay. chính là ngày Tê Thiên đính hôn, nhưng anh không nói cho bố. mẹ biết, anh tự hiểu là lễ đính hôn này chỉ mang tính hình thức, là vì ông cụ Khương muốn dùng nhà họ Thẩm làm bước đệm. đế hạ nước cờ tiếp theo, giữa anh và Thấm Thu Thuỷ chẳng qua chỉ là giao dịch mà thôi
Tê Thiên khoác lên mình bộ vest, khí chất thay đổi như. biến thành con người khác vậy, ba năm luyện tập trong nhà lao đã khiến cho Tê Thiên có được thân hình hoàn mĩ, chẳng khác. nào con ma ~ nơ ~ canh hoàn hảo biết đi, mặc lễ phục lên người, quần áo vừa khít đến nỗi không có điểm nào đế chê
Tê Thiên lên đến sân thượng của khách sạn Tân Khải, lúc. đó rất nhiều người đã có mặt, tất cả đều ăn vận lộng lẫy.
Thẩm thị là tập đoàn có máu mặt ở Thiên Ngân, khách mời cứ lũ lượt lên tặng quà chúc mừng.
“Công ty thương mại Thải Xuyên tặng một cặp vòng phỉ thuý!"
“Vật liệu thép Khiếu Thanh tặng quà mừng...”
Hôm nay, chỉ tính mỗi quà mừng mà Thấm thị nhận được thôi thì tổng giá trị cũng lên tới hơn trăm triệu!
Vương Dung tìm đủ loại quan hệ mới có thể lên tới tầng thượng, cô ta bỏ ra một khoản tiền lớn mua bức tượng Kim Đồng Ngọc Nữ để tặng quà chỉ vì muốn lưu lại chút ấn tượng trước mặt nhà họ Thấm.
“Qưng à, người của anh đã chuẩn bị xong rồi, chỉ cần lễ đính hôn kết thúc, anh sẽ dẫn em đi báo thù, đừng ai trong nhà họ Tê kia mong thoát được!”
Chàng trai trẻ hôm qua cùng Vương Dung xuất hiện trước cửa nhà tù đang vòng tay qua vai cô ta, vẻ mặt đầy tức giận.
Điều khiến Triệu Thành tức giận không phải là Vương Dung bị đánh, mà là một tên nhãi nhép còn không băng con chó như Tê Thiên cũng dám ra tay với người của hẳn, thế chẳng phải chờ một thời gian nữa, tên đó sẽ muốn lật lại bản án sao?
Triệu Thành nhất định sẽ không để chuyện này xảy ra!
Vương Dung gật đầu, việc báo thù Tê Thiên chỉ là tiện tay mà thôi, việc quan trọng nhất hôm nay vẫn là để lại ấn tượng tốt trước mặt Thẩm Thu Thuỷ, nếu có thế lộ mặt trước người
chồng chưa cưới thần bí kia của Thẩm Thu Thuỷ thì càng tốt!
Vương Dung đang nghĩ thầm thì có bóng người lướt qua trước mặt cô ta.
Nhìn thấy bóng người trước mắt này, ban đầu cô ta còn đang nghỉ ngờ bản thân nhìn nhầm!
Nhưng hôm nay là lễ đính hôn của Thẩm Thu Thuỷ, người có thể lên đến tầng thượng của khách sạn này đều là những nhân vật có máu mặt ở Thiên Ngân! Người như Tê Thiên thì sao xuất hiện ở đây được?
Triệu Thành cũng thấy Tê Thiên, sắc mặt hẳn tối sầm lại: “Sao hắn ta lại ở đây?”
Vương Dung cười lạnh một tiếng: “Ha ha, chắc là muốn học cách chen chân vào xã hội thượng lưu, nhưng mà hắn ta cũng không nhìn lại bản thân mình là cái thá gì, một tên tù nhân như hẳn ta mà cũng xứng sao?”
Triệu Thành đi tới, mở miệng móc mỉa: "Ồ, không phải là tù nhân mới hoàn thành cải tạo đây sao? Cũng muốn tới đây ăn chực uống ké à? Đây là nơi mà mày có thể tới sao?“
Tê Thiên quay đầu, nhìn thấy hai người Vương Dung và Triệu Thành.
Vương Dung cũng cười nhạo: “Sao anh có thế trà trộn vào đây được vậy? Ở tù vài năm, ra ngoài lại có bản lĩnh quá nhỉ, dám bước vào những nơi như thế này cơ đấy? Nhìn quần áo này của anh chắc cũng tiêu không ít tiền để thuê đấy nhỉ? Bố mẹ anh ngày nào cũng ăn rác rưởi, phải nhặt bao nhiêu chai lọ mới thuê được bộ lễ phục cho anh mặc hôm nay vậy?”
“Ha ha ha!” Triệu Thành cười lớn: “Một tên vô dụng được nuôi bởi tiền nht rác mà cũng dám tới đây à?”
Tê Thiên chỉ liếc hai kẻ này một cái rồi thôi, đối với Tê Thiên, Vương Dung đã thành kẻ chết rồi, vậy nên anh cũng không muốn phí nước bọt làm chỉ
Triệu Thành thấy Tê Thiên không nói gì mà định rời đi thì tiến lên phía trước chắn Tê Thiên lại, uy hiếp: “Đồ rác rưởi, ông đây cảnh cáo mày, có vài lời không thế nói bậy đâu đấy! Tao không biết mày trà trộn vào đây với mục đích gì, nhưng mày. nghe cho rõ đây, chỉ cần tao nghe thấy miệng mày nói ra những việc không nên nói, tao sẽ xé rách miệng mày, đánh gấy chân của bố mẹ mày, hiểu chưa!"