Sau khi viện trưởng Hoàng xử lý xong tên chủ nhiệm Lưu thì không hề nhìn đối phương thêm một lần nào nữa, ông ta nói với Tê Thiên: "Cậu Tề, thật sự xin lỗi."
Tê Thiên lắc đầu: "Không sao, viện trưởng Hoàng, người này là bạn của tôi, nằm viện ở chỗ này nhưng luôn bị đám du côn quấy rối, ông hãy sắp xếp cho cô ấy một chỗ yên tĩnh hơn đi"
“Không thành vấn đề! Tuyệt đối không thành vấn đề!" Viện trưởng Hoàng liên tục gật đầu đồng ý.
Rất nhanh, viện trưởng Hoàng cho gọi phó viện trưởng và mấy bác sĩ chủ nhiệm đến, đổi cho Liễu Y phòng bệnh VỊP cao. cấp nhất của bệnh viện, hơn nữa còn đích thân dặn dò mấy bác sĩ chủ nhiệm phối hợp điều trị cho Liễu Y, tất cả chi phí đều được miễn phí!
Đối với những sự ưu đãi này, Tê Thiên cũng không nói gì cả, những phần ân tình này đều đến từ Kiều Lăng, Tê Thiên nhận lấy mà chẳng cảm thấy khó xử gì.
Phó viện trưởng kéo viện trưởng Hoàng sang một bên, thấp giọng nói: "Viện trưởng, ca này để cho bác sĩ chủ nhiệm phối hợp điều trị thì không có vấn đề gì, nhưng phòng bệnh VỊP cao cấp nhất đã chuẩn bị cho một nhân vật lớn rồi, vài hôm nữa nhân vật đó sẽ đến, bây giờ chúng ta lại để cho người khác vào năm trong đó thì..."
Viện trưởng Hoàng vung tay lên: "Làm theo lời tôi nói!”
Viện trưởng Hoàng sở dĩ có thái độ như vậy cũng là vì khi nhận được điện thoại của Kiều Lăng, cô ấy đã dặn dò:
“Bắt buộc phải làm Tê Thiên hài lòng 100%! Không thể có bất kỳ sai sót nào, nếu không hậu quả thế nào, toàn bộ nhà họ. Kiều đều không thể gánh nổi!"
Kiều Lăng có thể nói ra lời coi trọng như thế này thì viện trưởng Hoàng nào dám lơi lỏng chút nào cơ chứ, chuẩn bị phòng bệnh VỊP cho nhân vật lớn?
Nói khó nghe một chút thì trong cả Thiên Ngân, chưa nhân vật khét tiếng nào có thể làm nhà họ Kiều kiêng dè.
Nhưng Tê Thiên lại là một nhân vật như vậy!
Bên nào nặng, bên nào nhẹ, viện trưởng Hoàng lại rất rõ ràng!
Hơn mười phút sau, lão Liễu và Liễu Y đã ở trong phòng bệnh VIỊP, phòng một người, hơn sáu mươi mét vuông, ngay cả giường bệnh cũng là nệm mang nhãn hiệu Simmons, một ngày ba bữa đều có chuyên gia dinh dưỡng luôn chuẩn bị sẵn, bao gồm hoa quả vân vân.
Mỗi ngày, vào lúc thời tiết đẹp trời, y tá có chuyên môn sẽ phụ trách đẩy Liễu Y ra ngoài dạo, tiến hành mát xa chân, có thể nói đãi ngộ hiện tại đúng là một trời một vực so với trước đây.
Cửa phòng bệnh VỊP, Tê Thiên bắt tay với viện trưởng Hoàng.
“Viện trưởng Hoàng, làm phiền ông rồi.”
“Cậu Tề, đây đều là những việc tôi nên làm”
Trong phòng bệnh, hai vợ chồng Tê Đông Thịnh nhìn con trai đứng cửa phòng bệnh, trong lòng tràn đầy sự nghỉ ngờ, cố nén không đặt câu hỏi.
Chờ sau khi Tê Thiên quay lại, đi tới trước mặt lão Liễu, anh nói: "Chú Liễu, mọi người tạm thời yên tâm ở lại đây, về chuyện lật lại bản án, cháu đã và đang chuẩn bị rồi, chỉ còn cần hoàn thành thêm vài việc, chuyện năm đó, cháu thật sự xin lỗi"
Lão Liễu lắc đầu: "Chuyện năm đó thì đừng nhắc đến nữa, lúc còn trẻ, ai cũng có những lúc phạm sai lầm. Bây giờ có những lời này của cậu thì tôi đã yên tâm rồi, họ Liễu tôi không muốn gì khác, chỉ cần có thể đòi lại công bằng là được! Để cho. kẻ thật sự làm hại đến con gái của tôi phải trả giá, như vậy là đủ rồi!”
Tê Thiên gật đầu: "Chú Liễu, nhất định sẽ như vậy!”
Dứt lời, Tê Thiên đi tới trước mặt Liễu Y, anh ngồi xổm xuống, nhìn quyển sách pháp luật mà Liễu Y đặt ở trên đùi, quyển sách dày như vậy mà tùy ý mở vài trang là sẽ thấy những ghi chú chăng chịt, chữ viết sạch sẽ, xinh đẹp.
Tê Thiên dịu dàng nói: "Lúc trước cô học pháp luật à?"
Liễu Y lắc đầu, giọng nói lanh lảnh: "Sau này mới đọc, phí mời luật sư quá đắt."