Chiều nay, người của Thập Phương Hội xuất hiện với vũ khí nóng, vi phạm quy định ban đầu do Long Vương Điện đặt ra.
Mà việc này lại có sự tham dự của Đông Đường.
Đối với Tê Thiên mà nói, chuyện này nhất định phải giải quyết, nhưng không thế dùng thân phận trực tiếp của Long Vương Điện
Mặc dù Long Vương Điện đứng trên đỉnh thế giới, nhưng cũng đã biến mất rất nhiều năm, trong những năm qua, có một số người đã nuôi tham vọng quá nhiều, dã tâm bành trướng, bảng mặt không bằng lòng với Long Vương Điện.
Điều Tê Thiên muốn làm là nhố tận gốc những người này.
Khi Tê Thiên biết nơi này có liên quan đến Thập Phương Hội, anh đã lập sẵn kế hoạch trong đầu.
Tê Thiên cầm ly nước lên, uống một ngụm rồi nói với chị Hồng: “Thấm Thu Thủy là người phụ nữ của tôi, tôi không muốn có người tiếp tục gây phiền phức cho cô ấy nữa."
Chị Hồng lập tức trả lời: "Cậu yên tâm, sẽ không có ai trong Thập Phương Hội của chúng tôi ra tay với Thẩm Thu Thủy nữa”
“Ù” Tê Thiên khẽ gật đầu: “Vậy bảy giờ, tâm sự chuyện giữa chúng ta?”
"Cái gọi là Thập Phương Hội, theo tôi thấy thì vẫn còn hơi yếu, nếu Thập Phương Hội là thế lực ngầm lớn nhất ở Thiên Ngân, tôi nghĩ có thế nâng cao thêm một bước nữa, cô nghĩ thế nào?"
Trong đôi mắt xinh đẹp của chị Hồng lấp lánh ánh sáng, nhìn Tẽ Thiên, mím đôi môi đỏ mọng, vì những hành động mà Tê Thiên vừa làm, chị Hồng bạo dạn hơn, thăm dò hỏi: “Tôi thực sự rất tò mò, rốt cuộc là thế lực nào có thế bồi dưỡng. được một người như cậu?"
Tê Thiên nhún nhún vai: “Với mối quan hệ của cô ở Thiên Ngân, không tới nửa giờ là có thể điều tra rõ về tôi”
Khi anh đang nói chuyện thì có tiếng gõ cửa phòng riêng.
Chị Hồng lo lảng liếc nhìn về phía cửa phòng riêng.
Tề Thiên khế mỉm cười: "Cố Văn đến đó! Được rồi, tôi đi đây, tôi cảm thấy cô là một đối tác khá tốt."
Nói xong, Tê Thiên nhẹ nhàng dùng ngón tay vuốt v e đôi chân xinh đẹp mang tất ren đen của chị Hồng rồi anh đứng dậy
đi ra khỏi phòng.
Mở cửa phòng riêng ra, anh nhìn thấy Cố Văn đang đứng trước cửa.
"Đi thôi” Tê Thiên nói.
Cố Văn hơi cúi đầu, đứng sang một bên tránh đường
Sau khi Tê Thiên bước ra khỏi phòng riêng, Cố Văn nói: "Cậu Tê, Thập Phương Hội này ăn gan hùm mật gấu mới dám giữ ngài ở chỗ này, có cần tôi.."
"Ha ha!" Tê Thiên khế cười một tiếng: "Ông cho rãng chỉ dựa vào chỗ này mà có thể giữ chân được tôi sao?"
Cố Văn cung kính gật đầu: "Cũng đúng." “Đi thôi” Tê Thiên rời khỏi quán bar. Ngoài cửa đã không còn ai.
Một chiếc Rolls-Royce đã đợi sẵn ở cửa, khi Tê Thiên và ©ố Văn bước ra, tài xế lập tức chạy tới mời họ lên xe.
Cố Văn nói: "Tôi đã đuổi hết những người còn lại về, tôi lo lăng sẽ xảy ra chuyện lớn nên tìm cớ giải tán họ”
Tê Thiên không cần hỏi cũng biết chuyện lớn mà Oố Văn đang nói đến là cái gì
Nói một cách đơn giản, nếu vừa rồi Tê Thiên thực sự tức giận thì tất cả mọi người trong quán bar này, kể cả chị Hồng, chẳng một ai sống sót được.
Tê Thiên vỗ bả vai của Cố Văn: "Không sao đâu, đừng tức giận như vậy, được rồi, đưa tôi trở về đi."