Chờ Kiều Lăng nói xong hết thảy, Thẩm Thu Thủy hít sâu một hơi: "Đi thôi."
Kiều Lăng sửng sốt một chút: "Cậu biết Tê Thiên đi đâu à?"
"Tớ không biết." Thẩm Thu Thủy lắc đầu nói: 'Dược phẩm Đường thị sẽ bắt đầu làm khó dễ trong một giờ nữa, tớ nghĩ sẽ không chỉ phương diện kinh doanh mà còn dùng sự ảnh hưởng xã hội để giải quyết chuyện này."
Kiều Lăng hỏi: “Vậy không đi tìm Tê Thiên sao?”
“Không tìm nữa.” Thẩm Thu Thủy lắc đầu: “Ngay cả tớ cũng không nhịn được muốn tát Đường Tử Tấn hai bạt tai, hiện tại tớ chỉ hy vọng Tề Thiên sẽ không làm ra chuyện gì ngu ngốc.”
Ở ngoại ô Thiên Ngân, trong một nhà kho bỏ hoang.
Đường Tử Tấn bị Tê Thiên treo lơ lửng trên không.
Trên người Đường Tử Tấn trải đầy vết thương.
Tê Thiên đứng ở trước mặt Đường Tử Tấn, lạnh lùng nói: "Người đâu?"
"Tê Thiên, nếu cậu có gan thì giết tôi đi." Đường Tử Tấn nhếch miệng: "Hôm nay có nhiều người nhìn thấy cậu bắt tôi đi ra ngoài, nếu tôi chết, toàn bộ Thẩm thị của các người sẽ phải chôn cùng với tôi!"
"Tôi sẽ không giết anh." Tê Thiên lắc đầu.
"Hừ.' Đường Tử Tấn rất tự tin: "Cho nên, cậu chỉ tới để hù dọa làm tôi sợ thôi sao, cậu cho răng Đường Tử Tấn này đang làm cái gì?"
Tê Thiên nói: “Tôi sẽ không giết anh, nhưng không có nghĩa là có người sẽ không giết anh, phía sau anh là Dược phẩm Đường thị, một khi chuyện anh làm thuốc giả bị vạch trần, anh cho rằng Dược phẩm Đường thị sẽ bỏ qua cho anh sao?”
"Tê Thiên, tôi nghĩ đầu óc cậu có vấn đề." Đường Tử Tấn phun ra một ngụm nước bọt đầy máu: "Cậu nói tôi làm thuốc giả thì tôi làm thuốc giả thật sao? Bằng chứng đâu?"
Đường Tử Tấn không hề sợ hãi, hôm qua anh ta đã tiêu hủy toàn bộ bằng chứng, chỉ còn lại Liễu Kiến Quân là còn sống, nhưng con gái ông ta lại đang năm trong tay anh ta, ông ta dám nói gì? Chỉ cần đợi đến sau này loại bỏ tên họ Liễu kia nữa, sẽ không có chuyện gì xảy ra!
Tê Thiên quay đầu nhìn về phía sau, sau đó nói: “Đưa người ra đây đi!”
Chỉ nhìn thấy một bóng người bị đẩy ra ngoài và bị trói vào xe lăn.
Chính là Lưu Tài Lương bị Tê Thiên đánh gãy chân đêm qua.
Chiếc xe lăn không ngừng trượt, đưa Lưu Tài Lương tới trước mặt Đường Tử Tấn.
Đường Tử Tấn bị treo lơ lửng trên không nhìn vừa nhìn thấy Lưu Tài Lương, đồng tử đột nhiên giãn ra.
“Lưu Tài Lương!"
Tê Thiên nhìn Đường Tử Tấn nói: "Nói cho tôi biết, người ở đâu? Tôi nghĩ những thứ Lưu Tài Lương nắm giữ trong tay phải nhiều hơn những gì Liễu Kiến Quân có, phải không?"
Lưu Tài Lương bị trói trên xe lăn, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi, không ngừng vùng 'Tê Thiên! Cậu muốn làm gì! Thả tôi ra mau! Đường Tử Tấn là một kẻ điên! Tên
Trải nghiệm thoát chết đêm qua khiến Lưu Tài Lương nhận ra Đường Tử Tấn muốn giết ông ta, đương nhiên ông ta không dám gặp lại Đường Tử Tấn.
Tê Thiên căn bản không để ý đến Lưu Tài Lương, loại người này dù có bị phạt đến đâu cũng không đủ nặng! Làm thuốc giả, còn cố ý lái xe đâm vào người khác, nếu không phải Lưu Tài Lương còn hữu dụng thì ngày hôm qua Tề Thiên đâu thèm quan tâm đến việc sống chết của ông ta?
Sắc mặt Đường Tử Tấn thay đổi mấy lần, ánh mắt trở nên u ám.
"Đường Tử Tấn, tôi cho anh mười giây cuối cùng để suy nghĩ, nói cho tôi biết cô ấy đang ở đâu, tôi sẽ giao Lưu Tài Lương cho anh, nếu anh không nói, tôi sẽ giao Lưu Tài Lương ra, đến lúc đó cứ xem thử Dược phẩm Đường thị có tha cho anh không."
Đường Tử Tấn nhìn chăm chằm Lưu Tài Lương, anh ta không hiểu tại sao Lưu Tài Lương vẫn còn sống khi người đàn ông đêm qua nói với anh ta là mọi việc đã được giải quyết xong!
Đường Tử Tấn biết rất rõ, anh ta có thể bịt miệng Lưu Tài Lương tiêu hủy chứng cứ, thì Dược phẩm Đường thị cũng có thể bịt miệng anh ta để tiêu hủy chứng cứ!