Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
Ăn điểm tâm xong, Đường Vũ Lân dẫn theo Cổ Nguyệt ra khỏi cổng, gọi một chiếc Hồn Đạo Xe Taxi, hướng thẳng đến Đường Môn mà đi.
Thể tích của Cơ Giáp quá to lớn, cũng không phải thứ mà Hồn Đạo Khí Trữ Vật hiện tại của hắn có thể chứa được. Trên thực tế, phần lớn Cơ Giáp của Cơ Giáp Sư đều cần có địa phương chuyên dụng để lưu giữ, bảo dưỡng. Chỉ có những vị Cơ Giáp Sư thực lực đặc biệt mạnh, đồng thời phi thường giàu có, mới có thể mua được Hồn Đạo Khí Trữ Vật đủ thể tích để chứa Cơ Giáp. Chí ít Đường Vũ Lân hiện nay cũng không có đủ khoản tiền nhàn rỗi này. Vì một cái Hoàng Cấp Cơ Giáp, cũng không cần mua Hồn Đạo Khí trữ vật đắt như vậy.
Xe đến Đường Môn, hai người xuống xe.
"Ta đi vào lấy chút đồ vật, sau đó chúng ta sẽ đi Thiên Đấu Thành." Đường Vũ Lân hướng về Cổ Nguyệt, mỉm cười nói.
"Được. Ta ở cửa chờ ngươi vậy!" Cổ Nguyệt tuy rằng không biết được rằng Đường Môn có quy củ gì, nhưng là người ngoài, đi vào tông môn của người ta, hiển nhiên là không thích hợp.
"Ta đi một chút sẽ trở lại." Đường Vũ Lân cất bước tiến vào Đường Môn.
Cửa chính của Đường Môn Tổng Bộ nhìn qua vô cùng mộc mạc, nhưng mặt trên có treo một tấm biển lơ lửng, bên trên tấm biển có hai chữ lớn Đường Môn đem lại một cảm giác hết sức đặc thù. Góc phải bên dưới của hai chữ này có ký tên, viết: Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo! Linh Băng Đấu La Hoắc Vũ Hạo! Hiển nhiên, hai chữ này là do vị nhân vật huyền thoại năm đó uy chấn đại lục lưu lại.
Nhìn thấy hai chữ Đường Môn, Cổ Nguyệt hơi hơi hoang mang. Hoắc Vũ Hạo, hẳn chính là vị đại năng đã sáng lập ra Truyền Linh Tháp kia đi?
Đang suy nghĩ, đột nhiên, trong lòng Cổ Nguyệt hơi động, theo bản năng nhìn về phía không trung. Bên trong Đường Môn truyền đến một tiếng gào thét. Tiếp đó, nàng liền nhìn thấy một chiếc Cơ Giáp màu vàng phóng lên trời.
Chiếc Cơ Giáp này cao khoảng chừng 10 mét, toàn thân đều có màu vàng. Sau khi bay lên không trung mấy chục mét, mới chậm rãi hạ xuống, phương hướng chính là trước cửa Đường Môn nơi mình đang đứng.
Cổ Nguyệt theo bản năng lùi lại mấy bước, thì ra Đường Môn cũng có Cơ Giáp Sư sao?
Cơ Giáp rơi xuống đất, khống chế vừa chuẩn, cũng không hề phát sinh tiếng vang nặng nề, hiển nhiên là Cơ Giáp Sư điều khiển Cơ Giáp này tương đối khá.
Cơ Giáp cao tới 10 mét, toàn thân đều tràn ngập khí thế bễ nghễ, làm cho người ta có một loại cảm giác vô cùng nhẹ nhàng dễ chịu. Cổ Nguyệt ở học viện cũng học được cách thao tác và phân biệt Cơ Giáp cơ bản. Ngay lập tức sẽ nhận ra, đây là một chiếc Cơ Giáp am hiểu tấn công từ xa. Vũ khí chủ đạo hẳn là chiếc Hồn Đạo Pháo điều khiển bằng tay được gắn ở sau lưng nó.
Độ dài của Hồn Đạo Pháo vượt quá 6 mét, được cõng ở sau lưng, bất cứ lúc nào có thể thông qua thao tác tay để triển khai, đường kính đạn pháo khoảng chừng 80 mm, uy lực có thể nói là tương đối khá. Có thể trong phạm vi 1.000 mét, bùng nổ ra một uy lực tiếp cận một đòn toàn lực của Hồn Tông.
Cơ Giáp xuất hiện, đã từng một lần phá vỡ địa vị của Hồn Sư ở trên đại lục. Bởi vì dù cho là người bình thường, chỉ cần thân thể đủ cường tráng, đều có thể khống chế Cơ Giáp ở trình độ nhất định.
Mãi đến tận khi Đấu Khải xuất hiện, cùng với việc Hồn Sư dựa vào Hồn Linh phụ trợ, sức chịu đựng cực hạn của thân thể mạnh hơn rất rất nhiều lần, điều khiển được những Cơ Giáp đẳng cấp cao hơn, xưng bá giới Cơ Giáp, mới lại một lần nữa đứng ở đỉnh cao của đại lục.
Nói như vậy, người bình thường dù cho là thân thể cường tráng đến mấy, cực hạn cũng chỉ có thể điều khiển Hoàng Cấp Cơ Giáp mà thôi. Về phần Tử Cấp Cơ Giáp, nhất định phải là Hồn Sư mới có thể điều động được.
Lúc này, chiếc Cơ Giáp trước mặt từ từ hạ xuống, sau đó lại chuyển hướng về phương hướng của chính mình, Cổ Nguyệt không khỏi nhíu mày. Nó muốn làm gì vậy?
"Vị mỹ nữ này, có thể nguyện ý cùng ta cưỡi Cơ Giáp đi du ngoạn một phen?" Bên trong Cơ Giáp màu vàng, âm thanh điện tử vang lên.
Sắc mặt Cổ Nguyệt nhất thời chìm xuống, xoay người rời đi. Nơi này dù sao cũng là phía trước cổng Đường Môn, nàng cũng không muốn gây sự ở đây. Một cái Hoàng Cấp Cơ Giáp, vẫn đúng là không đủ để nàng đặt vào trong mắt.
Đúng lúc này, chiếc Cơ Giáp màu vàng này hướng về nàng giơ tay phải lên, một vệt kim quang nhanh như điện bắn tới.
Cổ Nguyệt làm sao cũng không nghĩ tới, chiếc Cơ Giáp này sẽ không phân tốt xấu, cứ như vậy ra tay với mình. Hơn nữa nàng còn đang quay lưng lại Cơ Giáp, mãi tới thời điểm kim quang kia bay vụt tới mới phản ứng được.
Dây leo rực sáng kim quang quấn quanh, lặng yên vây quanh ở trên eo nàng, ánh bạc trên người Cổ Nguyệt đã sáng lên, đang chuẩn bị thuấn di. Nhưng cảm giác quen thuộc của vật quấn quanh eo nàng khiến nàng thu hồi lại truyền tống, theo bản năng cúi đầu nhìn xuống.
Trên dây leo màu vàng nhạt mơ hồ có hoa văn rực rỡ, bên trong lập lòe vầng sáng xanh lam. Đây là...
Nàng đột nhiên quay người lại, vừa vặn nhìn thấy buồng lái trước ngực Hoàng Cấp Cơ Giáp này từ từ mở ra, bên trong chỗ người lái có một người đang đứng, còn không phải là Đường Vũ Lân sao?
Đường Vũ Lân ý cười đầy mặt, hướng về nàng vẫy tay. Lam Ngân Thảo lôi kéo, trong tiếng kinh hô khẽ của Cổ Nguyệt, thân người nàng đã bay về phương hướng của buồng lái.
Đường Vũ Lân giơ tay ra đón được nàng, nhẹ nhàng ôm lấy phần eo thon thả của người thiếu nữ, đỡ nàng ngồi xuống vị trí ghế phụ của Cơ Giáp.
Vị trí người lái của Cơ Giáp vì để cho hoàn toàn dung hợp, dễ dàng điều khiển, nên có tư thế đứng. Đương nhiên, các nơi đều được chống đỡ cho khỏi mỏi. Mà chỗ ghế phụ thì ở sát bên của người lái, hơi thấp hơn một chút, là ngồi.
Cơ Giáp được thiết kế như vậy, vốn là vì nếu như người lái chính có vấn đề gì xảy ra, có thể cấp tốc thông qua thiết bị thay đổi chuyển người lái thành ghế phụ, do đó có thể duy trì sức chiến đấu. Đặc biệt là trong thời điểm hành quân đường dài, tính năng này tương đối hữu ích.
Mà đối với Cơ Giáp dân dụng mà nói, đây là chỗ tốt để có thể dẫn theo người quen đi du lịch.
Ở rất nhiều nơi, một ít con nhà giàu nắm giữ Cơ Giáp của riêng mình, chính là dùng để tán gái. Cưỡi Cơ Giáp, ngồi ghế phụ, đối với người bình thường mà nói, tuyệt đối là trải nghiệm mới mẻ.
Ngồi ở trên chiếc ghế da êm ái, dây an toàn tự động thắt lại, Cổ Nguyệt hỏi Đường Vũ Lân, "Ngươi chạy đến Đường Môn, chính là vì mượn Cơ Giáp dùng?"
Đường Vũ Lân cười ha ha, "Không phải mượn dùng, chiếc Cơ Giáp này vốn là của ta. Ta đặt làm ở học viện chúng ta, sau đó lưu giữ ở đây. Ta sợ đi Hồn Đạo Hỏa Xa, vì lần nào đi cũng gặp sự cố. Còn Hồn Đạo Xa tuy rằng tiện nghi hơn rất nhiều, nhưng tính thực dụng kém xa Cơ Giáp."
"Ngươi chọn môn học Điều Khiển Cơ Giáp, chính là vì cái này?" Cổ Nguyệt nghi ngờ hỏi.
Đường Vũ Lân gật đầu cười, "Còn có một nguyên nhân khác chính là, Cơ Giáp và Đấu Khải cũng không hề xung đột lẫn nhau! Có thêm Cơ Giáp, sẽ có nhiều hơn một phần sức chiến đấu. Vũ lão sư nói, rất nhiều Hồn Sư mạnh mẽ đều vừa là Đấu Khải Sư, cũng đồng thời là Cơ Giáp Sư. Ta cảm thấy như vậy không sai. Đương nhiên, điều then chốt nhất chính là, ta từ nhỏ đã có ước mơ trở thành Cơ Giáp Sư. Hiện tại đã có năng lực thực hiện, chung quy phải thử xem sao.
Chiếc Cơ Giáp này của ta đều dùng Thiên Tinh Thiết chế tạo thành, Thiên Đoán Kim Loại, đừng xem thường nó là Hoàng Cấp Cơ Giáp, trên thực tế vật liệu để chế tạo đều có cấp độ của Tử Cấp Cơ Giáp. Chỉ là vì khắc họa trận pháp hạt nhân quá đắt, ta chỉ có thể dựa theo tiêu chuẩn của Hoàng Cấp để chế tạo. Nhưng như vậy cũng đã tiêu hao rất nhiều điểm cống hiến rồi. Nàng là hành khách đầu tiên của nó đấy!"
Bình thường hắn để Cơ Giáp ở chỗ này còn có một chỗ tốt khác, chính là việc tu luyện hàng tuần ở Đấu Hồn Đường giờ đây có thể luyện tập điều khiển Cơ Giáp. Bên trong không gian chuyên dụng của Đấu Hồn Đường, có nơi chuyên môn huấn luyện điều khiển Cơ Giáp. So với cơ sở vật chất tu luyện của học viện, một số kỹ xảo có thể lựa chọn để học ở đây, cao thâm hơn nhiều.
Dựa vào thân thể mạnh mẽ, bây giờ, sự điều khiển của Đường Vũ Lân đối với Cơ Giáp đã tương đối thành thục, cũng có thể làm ra một ít hành động phức tạp.
Giáp ngực khép lại, khiến bên trong bộ Cơ Giáp trở thành một không gian khép kín. Đường Vũ Lân nhấn nhấn các ngón tay, thiết lập các chỉ số của Cơ Giáp.
Bình thường Cơ Giáp đều để ở tại Đường Môn, điều kiện bảo dưỡng tất nhiên là vô cùng tốt, tất cả đều bình thường, năng lượng được nạp đầy.
Đường Vũ Lân lấy chiếc thẻ thân phận Cơ Giáp nhận được từ chỗ Vũ Trường Không đặt vào bên trong khe cắm thẻ. "Tích" một tiếng vang nhỏ, trên màn ảnh phụ trợ điều khiển xuất hiện một hàng chữ nhỏ màu xanh lục, hiển thị những quyền hạn mà chiếc Cơ Giáp này có được, trong đó có thể tự do thông hành ở hầu khắp các nơi trên đại lục.
Hạn chế của Liên Bang đối với Cơ Giáp vẫn khá là nghiêm ngặt. Dù sao, lực phá hoại của Cơ Giáp quá mạnh, một khi xuất hiện tình huống không thể khống chế, rất dễ dàng đem lại thương vong rất lớn về con người. Bởi vậy, Cơ Giáp dân dụng muốn thu được giấy phép thông hành, là vô cùng khó khăn.
Nói như vậy, giấy phép thông hành qua lại giữa một số thành thị thì còn đỡ, nhưng để được phép đi lại khắp toàn đại lục tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng gì.