Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 306: Tiến vào tổ đội




Biên soạn: Đức Uy

Bản convert lấy từ truyencv.com

----------------------------------------------

Hứa Tiểu Ngôn lớn lên xinh đẹp, giả bộ làm ra một bộ dáng vẻ đáng yêu, ở độ tuổi này tuyệt đối là vô địch về sức mị hoặc. Rất nhanh, nàng đã gia nhập vào một nhánh đoàn đội có nhân số khá đông, tổ đội lâm thời này nếu tính luôn cả nàng thì đã có đến những năm người.

Thừa dịp những người khác không chú ý, nàng hướng về Đường Vũ Lân đưa ra một ánh mắt đắc ý.

Một bên khác Tạ Giải cũng rất thuận lợi, Mẫn Công Hệ Chiến Hồn Sư ở trong loạn đấu khả năng sinh tồn vốn là rất mạnh, hắn trực tiếp lôi kéo hai tên Mẫn Công Hệ Chiến Hồn Sư giống mình tạo thành một đoàn thể nhỏ ba người. Lại đặt cho đoàn thể của mình một cái tên, gọi là: Kiếm Lậu.

"Xin chào, ngươi đúng là Đoán Tạo Sư cấp 4 sao?" Thời điểm trong lúc Đường Vũ Lân đang thờ ơ lạnh nhạt, vị tên là Dương Niệm Hạ lúc trước còn nghi vấn hắn tiến tới.

"Hừm, đúng thế." Đường Vũ Lân lấy huy chương Đoán Tạo Sư cấp 4 của mình ra cho đối phương nhìn một chút. Không thể nghi ngờ, anh chàng to con này cũng là Đoán Tạo Sư. Đoán Tạo Sư cùng lớp, sau này nhất định sẽ có rất nhiều dịp gặp nhau, vì lẽ đó Đường Vũ Lân đối với hắn cũng là đặc biệt khách khí.

"Vậy chúng ta tạo thành một đoàn đội đi. Ta là Lực Lượng Hình Chiến Hồn Sư, Võ Hồn, Ám Kim Hùng." Dương Niệm Hạ tính cách có vẻ rất sang sảng.

Ám Kim Hùng? Nghe được Võ Hồn này, Đường Vũ Lân không khỏi lấy làm kinh hãi.

Ám Kim Hùng là cái gì? Là một nhánh của Ám Kim Khủng Trảo Hùng. Chưa bao giờ xuất hiện Hồn Sư nắm giữ Võ Hồn Ám Kim Khủng Trảo Hùng, rất có khả năng là vì Võ Hồn này quá bá đạo, thân thể con người tựa hồ không chịu đựng được.

Mà Ám Kim Hùng lại được ca tụng là Hồn Thú họ gấu mạnh nhất, nó hầu như nắm giữ toàn bộ các đặc tính của Ám Kim Khủng Trảo Hùng, ngoại trừ đôi khủng trảo kia ra. Sức mạnh, phòng ngự đều là siêu cường. Tuyệt đối là tấm khiên thịt tốt nhất.

Đường Vũ Lân bản thân tuy rằng cũng có thể làm Cường Công Hệ Chiến Hồn Sư, nhưng nếu như có thêm một vị siêu cấp hộ thân thuẫn như thế chắn ở mặt trước, khả năng sinh tồn không thể nghi ngờ sẽ gia tăng thật lớn. 

Vì thế ngay sau đó, hắn không chút do dự gật đầu nói: "Tốt! Hoan nghênh gia nhập. Ta tên Đường Vũ Lân, vị này chính là bằng hữu của ta Cổ Nguyệt. Ta là Khống Chế Hệ Chiến Hồn Sư, Cổ Nguyệt am hiểu Viễn Công, Phụ Trợ, Khống Chế. Nàng là Nguyên Tố Hệ Hồn Sư."

"Xin chào." Dương Niệm Hạ hướng về Cổ Nguyệt đưa tay ra, nhưng Cổ Nguyệt nhưng lại chỉ hướng về hắn gật đầu. Ngoại trừ Đường Vũ Lân ra, nàng chưa bao giờ để cho người khác tiếp xúc với thân thể của mình.

Đường Vũ Lân mỉm cười nói: "Cổ Nguyệt chính là tính cách này. Dương Niệm Hạ, ngươi đừng để ý nha."

Dương Niệm Hạ cười ha ha, sờ sờ đầu, "Không có chuyện gì, không có chuyện gì. Đúng rồi. Ngươi bao nhiêu tuổi rồi? Nhỏ như vậy mà đã có thể trở thành Đoán Tạo Sư cấp 4, thật không tin nổi, có cơ hội chúng ta luận bàn đoán tạo một chút."

"Không thành vấn đề. Ta 13 tuổi, ngươi thì sao?"

"Ta 14 tuổi." Dương Niệm Hạ nói rằng.

Trên mặt hai người đều trở nên hơi kinh ngạc, Dương Niệm Hạ tự nhiên là bởi vì Đường Vũ Lân còn nhỏ tuổi, mà Đường Vũ Lân lại là bởi vì, cái tên khổ người khổng lồ này (1m90), nhưng lại mới chỉ 14 tuổi, cũng thực sự là kỳ hoa bên trong kỳ hoa.

"Ba người chúng ta tạo thành tổ hợp cũng không tệ. Một lát nữa sẽ tác chiến thế nào đây? Ta sắp xếp chiến thuật không rành lắm. Các ngươi am hiểu không?" Dương Niệm Hạ hứng thú bừng bừng hỏi.

Mọi người đều mới vừa tiến vào Sử Lai Khắc học viện, vẫn chưa thể quen thuộc lẫn nhau lắm, trận hỗn chiến chọn ra lớp trưởng này trên thực tế cũng là cơ hội tốt để bọn họ phô bày ra thực lực. Thực lực thể hiện ra càng mạnh, dĩ nhiên là càng dễ dàng được học viện coi trọng hơn, đồng thời uy vọng đối với các bạn học cũng sẽ càng cao. Mỗi người hầu như đều nóng lòng muốn thử.

Đường Vũ Lân mỉm cười nói: "Cái này đơn giản. Ngươi không phải là Võ Hồn Ám Kim Hùng sao? Ám Kim Hùng am hiểu nhất là phòng ngự cùng sức mạnh. Ngươi chỉ cần làm tốt hai điểm này là được, còn lại giao cho ta cùng Cổ Nguyệt. Ta sẽ phụ trách khống chế. Ta đem người khác kéo đến trước mặt ngươi, ngươi dĩ nhiên là có thể giải quyết đối thủ. Cổ Nguyệt phụ trách viễn công cùng phụ trợ từ mặt bên."

Đối với tổ hợp có thểm Dương Niệm Hạ này, Đường Vũ Lân vẫn vô cùng hài lòng. Hắn không hề có chút lo lắng nào về thực lực của Dương Niệm Hạ. Có thể thi đậu Sử Lai Khắc học viện, cũng đã là minh chứng tốt nhất. Người ta bèo gì cũng là tam hoàn Hồn Sư. Cái loại nhị hoàn thi đậu vào học viện như mình, đã ít lại càng ít.

Nghĩ tới đây, trong đầu của hắn đột nhiên lóe qua một bóng người, cô nàng Đọa Lạc Thiên Sứ tóc đỏ, không phải cũng là nhị hoàn sao? Hơn nữa giống như mình, đều là hai cái Hồn Hoàn màu tím. Nhạc Chính Vũ là ba cái Hồn Hoàn màu tím. Xem ra, bất kể là Thần Thánh Thiên Sứ hay là Đọa Lạc Thiên Sứ, ở phương diện cường độ thân thể hay phương diện tinh thần lực, đều đủ để chống đỡ cho bọn họ hoàn thành thăng linh.

Một phút thời gian sắp hết, dưới sự dẫn dắt của Thẩm Dập cùng Vũ Trường Không, một tốp 101 tên học viên năm nhất ào ạt rời khỏi phòng học. Đi dọc hành lang, hướng về nơi xa xa của Chủ Giáo Học Lâu.

Khu vực học tập thực sự là quá to lớn, muốn biết rõ toàn bộ nơi này, e rằng thật sự cần mất vài năm mới được.

Bọn họ được dẫn đến một tòa đại sảnh hình tròn khá rộng rãi.

Nhưng kỳ quái chính là, diện tích của tòa đại sảnh này đối với hơn 100 người bọn họ mà nói, có vẻ hơi chen chúc, ít nhất không đủ để cho bọn họ động thủ.

"Chờ một chút, các ngươi sẽ tiến vào một không gian hư huyễn, ta tin mọi người đều đã tiến vào Thăng Linh Đài, tương tự với loại kia. Bây giờ mọi người rời khỏi vòng tròn chính giữa nào!"

Theo lời nàng nói, tốp học viên năm nhất đều lùi về sau, đem hình tròn giữa đại sảnh trở nên trống không.

Thẩm Dập đi tới một bên nhấn vào trên vách tường, cũng không biết nàng thao tác ra làm sao, trên vách tường một thứ rất giống hoa văn của Hồn Đạo Trận Pháp sáng lên, tiếp theo, mặt đất nứt ra, từng quả cầu hình trứng dồn dập chui lên, sau đó nứt ra.

Mỗi một vật hình bầu dục đều cao khoảng 2m50, đường kính khoảng chừng 1m20 có hơn. Sau khi nứt ra, bên trong là một khoang hành khách. Nhìn qua phi thường kỳ lạ.

"Mỗi người tùy ý chọn một cái ngồi vào đi. Một lát nữa các ngươi sẽ xuất hiện bên trong một mảnh rừng rậm. Phạm vi của rừng rậm có hạn, các ngươi sẽ rất dễ dàng nhìn thấy những người khác. Muốn phối hợp lẫn nhau các ngươi chỉ cần an vị ở những khoang gần nhau. Các ngươi có 03 phút để hoàn thành tất cả những thứ này. Sau khi tiến vào khoang mô phỏng, nhớ thắt dây an toàn."

Quá tiên tiến rồi!

Đường Vũ Lân trong lòng âm thầm suýt xoa, đây rõ ràng là địa phương giống như trong Thăng Linh Đài! Hơn nữa còn có loại địa phương ở thời điểm sát hạch nhập học. Sử Lai Khắc gốc gác quả nhiên cũng không hề kém cạnh. E rằng ở trong học viện căn bản cũng không cần đi đến Thăng Linh Đài gì cả, tài nguyên học tập nơi này đã đủ để thỏa mãn tất cả.

Đường Vũ Lân, Cổ Nguyệt cùng Dương Niệm Hạ ba người cấp tốc lựa chọn ba khoang mô phỏng gần nhau ngồi xuống. Ngay một khắc khi bọn họ thắt dây an toàn, mặt trên của quả cầu đột nhiên đóng lại, nhất thời trước mắt trở nên tối sầm lại.

Thời gian không lâu, vô vàn ánh sao ở bên trong sáng lên, làm cho người ta dường như có cảm giác đang hòa vào bầu trời đêm vậy. Sóng năng lượng nhu hòa bao phủ, thiết bị mô phỏng hình trứng tựa hồ bắt đầu xoay tròn.

Cảm giác hôn mê xuất hiện, khi ý thức bắt đầu có chút mơ hồ, đồng thời xuất hiện cảm giác buồn nôn, đột nhiên, đầu óc trống rỗng.

Cảm giác lâng lâng truyền đến, Đường Vũ Lân thậm chí vẫn chưa hoàn toàn tỉnh lại, động tác thứ nhất chính là nhìn xuống quanh cảnh giới.

Tầm mắt trở nên rõ ràng. Quả nhiên, đây là bên trong một mảnh rừng rậm rộng lớn. Chí ít từ nơi hắn hạ lạc, chung quanh cũng không có những người khác xuất hiện. Thực vật quá rậm rạp, tầm mắt rất khó nhìn xa.

Tiến vào rừng rậm, Đường Vũ Lân lại có cảm giác như cá gặp nước. Ở trong môi trường này, thân là Thực Vật Hệ Hồn Sư, hắn một cách tự nhiên có hiệu quả tăng cường nhất định. Hắn nhanh chóng vọt đến bên cạnh một cây đại thụ, ngồi xổm vào bên trong lùm cây, đồng thời trong tròng mắt tử quang lấp lóe.

"Đường Vũ Lân, Cổ Nguyệt, các ngươi ở nơi nào?" Đúng vào lúc này, một âm thanh vang dội bên trái gần đó đột nhiên vang lên.

Đường Vũ Lân đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó biểu hiện trên mặt không khỏi quái dị hơn. Cái tên này...

Thanh âm kia, rõ ràng là Dương Niệm Hạ!