Chương 801
Lúc này, Quỷ Kiến Sầu đang ngồi nói chuyện với mấy bác sĩ có tiếng trong giới, bọn họ đang nhắc tới cuộc thi y học mỗi năm một lần diễn ra sắp tới.
Chợt chiếc điện thoại dùng cho việc cá nhân của ông ta đổ chuông.
Quỷ Kiến Sầu đứng dậy, nói: ”Mọi người, tôi thất lễ một lát.”
Ông ta nhanh chóng đi tới cuối phòng nhận điện thoại.
”Đại ca, không hay rồi, căn cứ của chúng ta đang bị bọn nào đó đến phá.”
”Cái gì?”
Quỷ Kiến Sầu biến sắc.
Giang Thần nghe máy, anh nói bằng giọng dửng dưng: ”Quỷ Kiến Sầu, ông lập tức về gặp tôi, nếu không thì đừng trách tôi hủy hoại căn cứ tình báo ngầm mà ông cất công gây dựng suốt mấy chục năm qua đấy nhé.”
”Giang Thần…”
Phương Vĩnh Cát sa sầm mặt mày, lạnh lùng nói: ”Tôi cảnh cáo cậu, tốt nhất cậu đừng có làm càn, bằng không thì đừng trách tôi khiến cậu sống không bằng chết đó.”
”Tôi chỉ cho ông một tiếng đồng hồ, nếu không về thì đừng trách tôi…”
Giang Thần cứ thế cúp máy.
”Thằng khốn kiếp…”
Quỷ Kiến Sầu tức quá ném cả điện thoại.
Căn cứ tình báo ngầm này là tâm huyết suốt mấy chục năm của ông ta, đầu tư vào không biết bao nhiêu tiền của và công sức, ông ta tuyệt đối không thể để nó bị hủy hoại trong tay Giang Thần được.
”Chuẩn bị xe, chuẩn bị xe ngay…”
Ông ta không dám chậm trễ, lập tức gọi người tới chuẩn bị xe để về.
Đồng thời, ông ta quay sang nói với những người còn lại: ”Tập hợp những anh em lập tức tới trụ sở chính ứng cứu.”
Ông ta nắm trong tay căn cứ tình báo ngầm, đương nhiên có rất nhiều đàn em đi theo.
Bọn họ đều là những tên giết người không chớp mắt, là phần tử ra tay rất tàn nhẫn, thâm độc.
Giang Thần dám tới căn cứ của ông ta, anh đúng là chán sống rồi.
Ông ta thừa biết Giang Thần từng là Hắc Long, nhưng giờ anh đã từ chức, không còn là Hắc Long nữa, cho nên có không ít người mong anh chết đi.
Nếu ông ta có thể giết được Giang Thần thì cũng tức là đang giúp rất nhiều nhân vật tầm cỡ.
Khu vực ngoại ô, xưởng sửa chữa.
Phương Vĩnh Cát dẫn theo một đám người đến.
“Đợi đã…”
Khi sắp đến xưởng sửa chữa, ông ta đột nhiên dừng lại.
Tài xế dừng xe.
Ông ta lấy điện thoại ra, ra lệnh: “Đến xưởng sửa chữa xem hiện tại tình hình ở đó ra sao rồi.”
Phía sau, một người đàn ông bước xuống từ một chiếc ô tô.
Người đàn ông đó nhanh chóng bước chân về phía xưởng sửa chữa.
Rất nhanh sau đó, người đàn ông này đã quay trở lại: “Đại ca, bên ngoài xưởng sửa chữa toàn là người, hơn nữa tất cả đều được trang bị vũ trang.”
“Cái gì?” Phương Vĩnh Cát thay đổi sắc mặt, kinh ngạc thốt lên: “Tất cả đều được trang bị vũ trang?”
“Đúng vậy, nhìn bộ dạng của họ, chắc là quân đội đã được trải qua huấn luyện chuyên nghiệp.”
“Mẹ kiếp…”
Phương Vĩnh Cát giận dữ đấm vào xe.
Đàn em của ông hỏi: “Đại ca, giờ làm sao đây?”
Phương Vĩnh Cát hít một hơi thật sâu, lấy lại bình tĩnh.
Ngay lập tức căn dặn: “Không được manh động, dặn dò xuống dưới, bảo tất cả mọi người sơ tán đi hết.”
“Vâng.”
Phương Vĩnh Cát nhìn xưởng sửa chữa phía trước, rơi vào trầm ngâm.
Ông không ngờ rằng Giang Thần lại dẫn cả quân đội đến.
Ông làm hoạt động tình báo, nhiều người như vậy ngấm ngầm tiến vào, vậy mà ông lại không hề nhận được một chút tin tức gì.
Xem ra đám người này được Giang Thần mang đến từ Nam Hoang, là quân Hắc Long đã được huấn luyện chuyên nghiệp, trải qua chiến tranh sa trường.