Long Vương Trở Lại

Chương 798




Chương 798

Cô ta đăm chiêu nghĩ ngợi.

Hứa Tinh vẫn luôn tưởng rằng Giang Thần chỉ là một tên phế vật.

Là bởi vì sau khi trở về Giang Trung, Hứa Tinh đã nghe nói không ít chuyện, cộng thêm sau khi chạm mặt Giang Thần, cô ta càng không thấy anh có bất cứ ưu điểm nào.

Vậy mà lần này tới làng Long Tuyền, Giang Thần lại thể hiện trình độ y học giỏi đến đáng sợ của mình.

Anh chỉ cần mấy cây kim châm đã có thể ép nọc rắn độc từ trong người cô ta ra ngoài, còn ép được cả thuốc kích dục trong người cô ta ra nữa.

Sau khi trở về, cô ta có đặc biệt tới bệnh viện, tìm vài bác sĩ đứng tuổi dày dặn kinh nghiệm để hỏi thăm.

Kết quả nhận được thật không thể tin nổi.

Bác sĩ đó nói, không có người nào chỉ dựa vào mấy cây kim châm đã có thể ép được nọc rắn độc và thuốc kích dục đã phát tác ra ngoài cơ thể.

Vậy mà Giang Thần lại làm được điều đó.

Còn nữa, thân thủ của Giang Thần.

Anh quá mạnh.

Mấy tên vệ sĩ của Hứa Khung đều không thể lết nổi dù chỉ một bước sau một chiêu của anh.

Cả tối hôm qua, Giang Thần cũng một mình hạ đo ván mười mấy người đi cùng Đinh Ngọc Long.

Điều quan trọng hơn là, Giang Thần không giống những người đàn ông khác.

Hứa Tinh tự nhận mình xinh đẹp quyến rũ, không thua kém gì Đường Sở Sở.

Thậm chí cô ta còn đẹp hơn Sở Sở.

Những người đàn ông khác nhìn thấy cô ta đều nổi nên dục vọng, ham muốn.

Nhưng Giang Thần…

Tối hôm qua, cô ta đang dìu Giang Thần, Đường Sở Sở vừa xuất hiện thì anh đã ngó lơ cô luôn.

”Ung dung điềm tĩnh, không để lộ tài năng, năng lực giỏi giang, trình độ y học đáng sợ, chỉ chung tình với một mình Đường Sở Sở…”

Là một người phụ nữ, hơn nữa còn là người có giác quan thứ sáu cực kỳ nhạy cảm, Hứa Tinh cảm nhận được chồng của Đường Sở Sở nhất định không phải người bình thường.

”Giang Thần, anh đã thành công khơi lên sự hứng khởi trong tôi, ngược lại tôi muốn xem xem rốt cuộc anh là ai.” Khóe môi Hứa Tinh cong lên, nở một nụ cười nhàn nhạt.

Sau đó cô ta cũng tạm thời gác lại chuyện này, tập trung vào đống tài liệu công việc trong tay.

Còn Giang Thần, sau khi rời khỏi nhà họ Đường, anh lái xe tới phòng khám phàm nhân.

Còn Giang Thần, sau khi rời khỏi nhà họ Đường, anh lái xe tới phòng khám phàm nhân.

Tối qua, Giang Thần đã dặn Mộc Vinh đưa Ngân Mị về đây.

Tới phòng khám, anh bèn đẩy cửa bước vào.

”Anh.”

Mộc Vinh đang ngồi trong phòng trông thấy thế bèn đứng dậy, gương mặt hiện lên vẻ sốt sắng.

Anh ta đã gần ba mươi tuổi, cao mét chín, cơ thể lực lưỡng, khỏe mạnh.

Giang Thần phất tay.

Ngân Mị cũng đứng dậy, kêu một tiếng: ”Anh Giang.”

Giang Thần nhìn cô ta.

Lúc này, Ngân Mị đã không còn mặc bộ quần áo dạ hành mà đổi lại là một chiếc váy vừa vặn với cơ thể, vóc người cô ta rất đẹp, khuôn mặt xinh xắn hợp với mái tóc đen dài, nhìn khá thanh thuần.

Nhìn khuôn mặt này, làm gì có ai nghĩ Ngân Mị lại là một sát thủ chứ.

Giang Thần phất tay.

Ngân Mị cũng đứng dậy, kêu một tiếng: ”Anh Giang.”

Giang Thần nhìn cô ta.

Lúc này, Ngân Mị đã không còn mặc bộ quần áo dạ hành mà đổi lại là một chiếc váy vừa vặn với cơ thể, vóc người cô ta rất đẹp, khuôn mặt xinh xắn hợp với mái tóc đen dài, nhìn khá thanh thuần.

Nhìn khuôn mặt này, làm gì có ai nghĩ Ngân Mị lại là một sát thủ chứ.

”Ừm.”

Giang Thần khẽ gật đầu.

”Mộc Vinh, cậu lập tức liên hệ với các anh em, bảo họ cùng tôi đi giải quyết một chuyện.”

Giang Thần phải đi gặp Quỷ Kiến Sầu một chuyến.