Chương 791
Một mùi hôi thối truyền vào mũi.
“Khụ.”
Hứa Tinh tỉnh lại, ho khan kịch liệt.
Tình cảnh trước mắt dần dần biến thành sự thật, nhìn thấy Đinh Ngọc Long trong phòng, cô ta thay đổi sắc mặt.
Cô ta nhanh chóng kéo tấm vải lên, che khuất thân thể mềm mại, sắc mặt hơi tái nhợt: “Anh, sao anh lại ở trong phòng tôi?”
“Ha ha…”
Đinh Ngọc Long cười to.
“Hứa Tinh, cô không ngờ tới chứ gì?”
Hứa Tinh nhìn thấy Đường Sở Sở đang hôn mê ở một bên, cô ta khẽ đẩy cô.
Nhưng Đường Sở Sở ngủ say như chết.
Đinh Ngọc Long đi tới, một tay túm tóc cô ta, đè cô ta xuống giường, lạnh lùng nói: “Tôi cho cô giả bộ thanh cao, tôi cho cô giả bộ thuần khiết…”
Bốp, cô ta bị tát một cái.
“Ha ha.”
Trên khuôn mặt trắng nõn của Hứa Tinh, trong nháy mắt có thêm một dấu bàn tay màu đỏ.
Cô ta là phụ nữ, sức lực không lớn như Đinh Ngọc Long, căn bản là không có cách nào phản kháng.
Đinh Ngọc Long buông Hứa Tinh ra, bước tới một cái ghế đẩu, ngồi xuống trước giường, anh ta nhìn Hứa Tinh đang nước mắt lưng tròng, cười lớn: “Lớp trưởng, không nghĩ tới có một ngày cô cũng sẽ rơi vào tay tôi, năm đó tôi viết cho cô bao nhiêu thư tình, cô cự tuyệt tôi, còn đọc ra trước mặt cả lớp.”
Hứa Tinh nước mắt giàn dụa, nhìn chằm chằm Đinh Ngọc Long, cô ta lạnh lùng nói: “Đinh Ngọc Long, anh có biết anh đang làm gì không, anh đang phạm pháp, tôi cảnh cáo anh, sớm thả tôi ra, nếu không nửa đời sau anh sẽ phải ở trong tù.”
“Ha ha, uy hiếp tôi?”
Đinh Ngọc Long cười lớn: “Tôi cái gì cũng sợ, chỉ không sợ mỗi uy hiếp.”
Anh ta lấy điện thoại di động của mình ra lắc lắc.
“Ông đây cưỡng hiếp cô, lại quay video, tôi xem cô có dám công khai chuyện này hay không, nếu cô dám báo cảnh sát vậy thì chờ thanh danh bị hủy hoại đi.”
Đinh Ngọc Long không có chút sợ hãi.
Điều phụ nữ quan tâm nhất là thanh danh của họ.
Đặc biệt là loại phụ nữ cao ngạo như Hứa Tinh.
“Anh…”
Hứa Tinh tức giận đến run rẩy.
Đinh Ngọc Long lại lấy ra cái bình, để Đường Sở Sở ngửi thuốc giải.
“Khụ.”
Đường Sở Sở bị sặc, cô ho khan.
Cô tỉnh lại, Đinh Ngọc Long giơ chân lên đạp cô ngã xuống đất, ngay sau đó anh ta đi tới, túm tóc cô, kéo cô từ trên mặt đất lên, tát cô mấy cái tát.
“Con điếm thối tha, Giang Thần đâu?”
Anh ta vừa tát, vừa chất vấn.
Đường Sở Sở vừa tỉnh lại, còn chưa kịp phản ứng đã bị đánh đến choáng váng.
Vài giây sau cô mới phản ứng lại, sợ hãi kêu lên: “Đinh, Đinh Ngọc Long, anh muốn làm gì?”
“Làm gì?”
Đinh Ngọc Long liếm đôi môi khô khốc của mình, cười lớn: “Trai đơn gái chiếc, cô nói xem tôi muốn làm gì?”
Đường Sở Sở sợ hãi, nhanh chóng lui sang một bên.
Hứa Tinh lạnh lùng nói: “Đinh Ngọc Long, có chuyện gì thì nhắm vào tôi, thả Sở Sở đi.”
“Nhắm vào cô sao?”
Đinh Ngọc Long nhìn Hứa Tinh đang mặc đồ ngủ quyến rũ, da thịt trắng nõn, dáng người gợi cảm, cả người mang theo nét dụ dỗ, anh ta cười ha ha nói: “Được rồi, vậy thì nhắm vào cô.”
Anh ta đi qua.
Hứa Tinh cũng sợ.
Thân thể cô ta không ngừng co rúm lại, lui ra bên giường, không cẩn thận từ trên giường ngã xuống.