Chương 767
“Chị Hồng.”
Thái Khôn đi tới, mặt anh ta lộ ra vẻ thích thú và hưng phấn: “Chị, chị đoán xem em đã nhìn thấy ai?”
Chị Hồng bày ra vẻ mặt lười biếng: “Lại thấy con fan hâm mộ đó đúng không?”
“Không, không phải, em , em nhìn thấy chủ tịch hội đồng quản trị của Thời Đại Khoa.”
“Cái gì?” Chị Hồng lập tức ngồi bật dậy, vẻ mặt rất đỗi kinh ngạc: “Thật, thật sao? Thật sự là chủ tịch hội đồng quản trị của Thời Đại Khoa sao?”
“Đúng vậy, chắc chắn em không nhìn nhầm.” Thái Khôn cũng quyết liệt khẳng định.
Sau khi đắc tội với chủ tịch hội đồng quản trị Thời Đại Khoa, Thái Khôn cũng bị cấm xuất hiện trên mọi nền tảng truyền thông.
Có nằm mơ anh ta cũng muốn gặp lại vị chủ tịch kia lần nữa để nhận sai.
Ông trời vẫn còn thương xót cho anh ta.
“Chị Hồng, tối nay em định sẽ ở đây một đêm, em muốn đi tìm chủ tịch để xin lỗi, chỉ cần anh ta chịu tha lỗi cho em thì nhất định em sẽ vực lại được, rồi sẽ lại nổi tiếng khắp Đại Giang Nam Bắc này.”
Thái Khôn vẫn le lói chút hy vọng được nổi tiếng lại.
Chị Hồng bày ra vẻ mặt nghiêm túc nói: “Ừm, nhất định phải xin lỗi cho thật thành tâm, Khôn Khôn, đợi lát nữa gặp chủ tịch, em nhất định phải giữ thái độ đoan chính chỉnh tề, chủ tịch nói cái gì thì chính là cái đó, em không được phản đối, kể cả anh ta có bắt em quỳ xuống thì em cũng phải quỳ, biết chưa?”
“Chị Hồng, em biết rồi, nhưng mà em lại người nổi tiếng, sao em có thể quỳ xuống trước mặt bao nhiêu người như vậy, chị Hồng, hay là tối nay hai chúng ta cùng nhau đi tìm chủ tịch được không?”
Là một người nổi tiếng, Thái Khôn không muốn mất mặt.
Chị Hồng gật đầu: “Ừm, cũng được.”
“Đúng rồi chị Hồng, em thấy thích thích một bạn fan nữ, chị giúp em đưa cô ta tới đây.” Thái Khôn nhớ tới Đường Sở Sở.
“Được, ai? Để chị nghĩ cách.”
Trên ban công tầng hai của sơn trang.
Học sinh lớp một, lớp hai ăn cơm xong bèn đi ngâm suối nước nóng, trên ban công tầng hai lại vừa hay có thể nhìn thấy suối nước nóng phía trước.
Thái Khôn chỉ tay vào một cô gái đang mặc trên người bộ bikini hai mảnh màu đỏ, nói: “Chính là cô ta, chị Hồng, chị nhìn xem thân hình cô ta có hoàn hảo không kìa.”
Thái Khôn bị thân hình của Đường Sở Sở mê hoặc rồi.
Chị Hồng nhìn thấy Đường Sở Sở, gật đầu nói: “Ừm, để chị nghĩ cách, về phòng đi.”
Hai người họ trở về phòng cùng nhau.
Mà đâu chỉ có Thái Khôn bị Đường Sở Sở quyến rũ, ngay cả đám bạn học lớp một lớp hai cũng nhìn cô đến đơ cả người.
Đường Sở Sở mặc bikini hai mảnh quả thực là quyến rũ muốn chết! Có vài người hướng nội không cả dám nhìn cô, vừa liếc thấy cô đã đỏ mặt.
Giang Thần cũng bị mê hoặc rồi.
Kết hôn với Đường Sở Sở bao lâu như vậy rồi mà anh chưa từng thấy qua dáng vẻ gợi cảm tới nhường này của cô.
Mặc dù tất cả phụ nữ đều mặc bikini nhưng Giang Thần nhìn thấy không ít ánh mắt thèm thuồng ảo tưởng đang dán vào người Đường Sở Sở, thế nên anh lập tức không vui, vợ anh, thuộc về một mình anh, chỉ anh mới có quyền nhìn cô!
Anh lấy một chiếc khăn tắm đi thật nhanh tới quàng vào người Đường Sở Sở, vẻ mặt rất không vừa ý: “Bà xã, sao em lại ăn mặc như thế này đi ra đây?”
Đường Sở Sở lườm anh: “Ai chả mặc như này?”
Ngay lập tức những “đồng bào” nam nhìn thấy Giang Thần trùm khăn tắm lên cơ thể quyến rũ của Đường Sở Sở thì đều thay mặt cho mười tám đời tổ tông nhà anh thầm mắng cho anh một trận.
Đúng lúc này Hứa Tinh mặc bikini hai mảnh màu trắng cũng bước ra.
Hứa Tinh còn mặc bạo hơn Đường Sở Sở, cô ta mặc quần lót lọt khe, áo ngực như nhỏ hơn một size, lộ ra đôi gò bồng đảo đã mắt người nhìn.
“Giang Thần, anh bảo thủ thật đấy, giờ là thời đại nào rồi, anh qua bờ biển bên kia mà xem, phụ nữ ai chẳng mặc như này chứ!”
Giang Thần liếc cô một cái: “Anh không quan tâm người khác mặc như nào, tóm lại anh không thích vợ mặc thế này.”
Nói rồi anh cầm tay Đường Sở Sở dắt cô quay về phòng.
“Bà xã, chúng ta không tắm suối nước nóng nữa.”
“Haizz, Giang Thần…”
Đường Sở Sở gọi anh.
Nhưng mà Giang Thần không thèm để ý, cứ nhất quyết kéo cô trở về.