Chương 766
Lai lịch gì cơ?
Cô không hiểu ý của Hứa Tinh, bèn nhìn cô ta bằng ánh mắt khó hiểu.
Hứa Tinh lại hỏi: “Hồi trước anh ta làm gì?”
“Chồng tới hồi trước đi lính, giải ngũ từ Nam Hoang về, còn là quân Hắc Long nữa.” Đường Sở Sở nhắc đến Giang Thần, khuôn mặt không giấu nổi vẻ tự hào, cô đắc ý nói: “Bây giờ đang đi làm ở Thời Đại Khoa, mặc dù chỉ là nhân viên nghiệp vụ nhưng tớ nghe nói tiêu chuẩn tuyển chọn nhân viên nghiệp vụ của tập đoàn Thời Đại Khoa cũng cao lắm đó.”
Hứa Tinh cũng biết chuyện Giang Thần là nhân viên của Thời Đại Khoa.
Chỉ là đột nhiên không hiểu tại sao, cô ta lại có cảm giác Giang Thần không hề đơn giản.
Cô ta liếc nhìn Giang Thần đang ngồi ăn cơm ở đằng xa, cũng không có nghĩ nhiều thêm nữa.
Bữa ăn vẫn tiếp tục, Thái Khôn vẫn đang hát.
Còn chưa kết thúc bữa cơm, hai mươi bài hát của Thái Khôn đã trình diễn xong cả rồi.
Đường Sở Sở cũng đã ăn no, thấy Thái Khôn hát xong, cô bèn đi tới chỗ anh ta, nhìn Thái Khôn đẹp trai phong độ ở khoảng cách thật gần, cô nhỏ giọng hỏi: “Cậu, cậu Thái, tôi có thể chụp chung với cậu một tấm ảnh không?”
Thái Khôn nhìn thấy một cô gái, mà lại còn là gái đẹp, là người có nhan sắc không tệ, thân hình cũng quyến rũ yêu kiều.
Anh ta nhìn đánh giá Đường Sở Sở.
Đường Sở Sở còn xinh đẹp hơn cả mấy sao nữ trong giới giải trí.
Thái Khôn từng nổi tiếng khắp Đại Giang Nam Bắc, mấy cô người nổi tiếng vừa debut cũng tìm tới anh ta để kiếm fame.
Anh ta chơi đùa với phụ nữ chán đến phát nôn ra rồi.
Nhưng vừa nhìn thấy Đường Sở Sở, Thái Khôn đã khựng lại.
Anh ta gật đầu, cười đáp: “Được chứ, nhưng trong này nhiều người, ồn ào quá, chúng ta ra ngoài đi.”
“Được, được.”
Đường Sở Sở vui như mở cờ trong bụng, lập tức gật đầu đồng ý.
Hai người ra ngoài phòng khách.
Có không ít bạn học ăn xong cùng đi ra ngoài, vốn định nhân cơ hội này xin chụp ảnh chung với ngôi sao lớn Thái Khôn, như vậy về sau còn có cái để khoe khoang nữa.
Bên ngoài.
Thái Khôn và Đường Sở Sở đứng chung một chỗ.
Đường Sở Sở lấy điện thoại ra mở mục máy ảnh.
Thái Khôn tự động sáp lại gần cô, còn không quên đặt tay vào bờ eo thon nhỏ của cô, hơi hơi siết lấy.
Tay anh ta vừa chạm vào người Đường Sở Sở, cô đã cảm thấy cả người mình cứng đơ lại, bất giác đứng dịch ra sao với anh ta.
Vẻ mặt Thái Khôn không được vừa ý lắm, anh ta nói: “Tôi chụp ảnh chung với cô, là vinh dự của cô, gần gũi tí thì có gì không tốt?”
Nói rồi anh ta lại định ôm Đường Sở Sở.
“Thôi, không chụp nữa.” Đường Sở Sở vội vàng tính rời đi.
Cô không ngờ Thái Khôn lại…
Không chụp thì cũng thôi đi.
Một tia sắc lạnh xẹt qua đôi mắt Thái Khôn, anh ta đã hạ mình chụp ảnh chung với fan hâm mộ, tính ra đó là may mắn của họ, là một người nổi tiếng có tầm ảnh hưởng cực kỳ lớn, không biết có bao nhiêu fan nữ muốn được lên giường cùng anh ta đâu.
Những fan nữ kia còn cảm thấy tự hào vì được lên giường với anh ta nữa kìa.
“Không biết điều.” Anh ta hừ lạnh.
Đường Sở Sở rời đi rồi, đám fan nữ kia được dịp bu quanh người Thái Khôn đòi anh ta chụp chung với mình.
Người nào xinh đẹp một chút, Thái Khôn sẽ lại ôm eo, bá vai bá cổ.
Nhan sắc mà có vẻ tầm thường, thì anh ta sẽ chỉ đứng sang một bên.
Sau khi chụp ảnh xong, Thái Khôn rời đi, trở về phòng nghỉ trên tầng hai nghỉ ngơi một lát.
Quản lý của anh ta, chị Hồng cũng đang nghỉ trong phòng.
Mặc dù chị Hồng cũng đã sắp bước sang tuổi ba mươi, nhưng nhờ chăm sóc kỹ càng nên nhìn chị ta mới chỉ như thiếu nữ mười tám mười chín tuổi, da thịt trắng nõn.
Chị ta mặc một chiếc váy vô cùng gợi cảm, đang nằm hớ hênh trên giường.