Chương 756
Gây ra nhiêu chuyện như vậy, có lẽ Kim Tĩnh Ân và Hứa Khung cũng không tham gia hội họp gì nữa, trực tiếp rời đì.
Hứa Tinh cũng không biết làm sao, ba chị em tình sâu nghĩa nặng hôm nào, bây giờ lại xem nhau như kẻ thù.
Sau khi hai người rời đi thì có rất nhiều người vây quanh.
Đường Sở Sở nhìn Giang Thần với ánh mắt lo lắng, quan tâm, cô hỏi thăm: “Anh có sao không?”
“Không sao, có thể bị gì được chứ” Giang Thần cười vô tư.
Giang Thần sửa sang lại quần áo.
Đường Sở Sở nhìn anh chằm chằm, cô thắc mắc: “Dao đâm cũng không làm anh bị thương, anh có còn là người không vậy?”
Vẻ mặt Giang Thần xấu hổ.
Có ai lại nói với chồng mình như vậy không?
Anh xấu hổ bật cười: “Thật ra, chất liệu quần áo của anh rất đặc biệt, có thể đỡ dao, những con dao bình thường không thể đâm thủng được đâu.”
Giang Thần bắt đầu nói dối.
Lúc này mọi người mới hiểu ra.
Chẳng trách anh lại nắm chắc phần thắng như vậy, hóa ra là vì chất liệu quần áo đặc biệt…
“Được rồi, vào trong thôi.”
Hứa Tinh chào hỏi, tiếp đón mọi người vào sơn trang.
Lúc này mọi người mới đi vào làng Long Tuyền.
Ngô Tử Thông đuổi theo Đường Sở Sở, và nở nụ cười tươi rói: “Sở Sở, cậu không sao chứ? Mình thấy tên họ Hứa kia cũng ngứa mắt, chẳng có chút bản lĩnh gì cả, ỷ vào quan hệ gia đình mà làm phách, anh thì khác, mình hoàn toàn dựa vào năng lực bản thân, vừa ra làm đã gặt hái được thành công”
Nói xong, anh ta liếc nhìn Hứa Tinh.
Hứa Tinh đã đi tìm anh ta từ lâu, nói là giới thiệu Đường Sở Sở cho anh ta.
Hứa Tinh lập tức nói: “Sở Sở, Tử Thông không tệ đâu, rất có đầu óc kinh doanh, cậu ấy lập nghiệp từ hai bàn tay trắng, hiện tại đã tự mở công ty, một năm kiếm vài tỷ cũng không thành vấn đề”
Hứa Tinh muốn tác hợp cho Đường Sở Sở và Ngô Tử Thông.
Đường Sở Sở là người bạn thân nhất của cô ta cho nên cô ta không hy vọng Đường Sở Sở đi theo tên vô dụng Giang Thần.
Làm sao Đường Sở Sở có thể không biết tâm tư của Hứa Tinh, cô nói: “Hứa Tinh, mình đã có chồng rồi và mình sẽ không ly hôn, cậu đừng nói nữa, nếu không mình giận cậu.”
Hứa Tinh cũng đành chịu.
Mọi người tiến vào làng Long Tuyền.
Những người trong lớp A tụ họp lại với nhau và những người trong lớp B cũng tụ họp lại với nhau.
Nhóm người tụ họp trò chuyện với nhau.
Theo thời gian, càng lúc càng có nhiều người tới..
Đến sáu giờ chiều, người của lớp A và lớp B gần như đã đến đông đủ.
Vào lúc này, bọn họ đã đến gần sơn trang.
Dẫn đầu là một người anh chàng mặc quần áo màu trắng đơn giản, vẻ ngoài anh tuấn, da thịt trắng nõn và nhuộm mái tóc màu bạch kim.
Có vài vệ sĩ theo sau anh ta.
“À, đúng là Thái Khôn rồi”
“Đại minh tinh Thái Khôn”
“Lớp trưởng quan hệ rộng thật, ngay cả đại minh tinh Thái Khôn cũng có thể mời đến”
Nhìn thấy Thái Khôn xuất hiện, người của lớp A và lớp B đều phát cuồng, bọn họ nhanh chóng vây quanh xin chữ ký của Thái Khôn.
Thái Khôn mỉm cười như lời chào hỏi mọi người.
Khoảng thời gian này, anh ta rất buồn bực.
Anh ta bị Thời Đại Khoa phong sát, không có bất cứ vai diễn nào, không phim điện ảnh cũng chẳng phim truyền hình.
Cho tới nay, anh ta tiêu tiền rất nhiều, mỗi ngày tiêu ít nhất cũng hơn một trăm ngàn nhân dân tệ.
Bây giờ bị phong sát, anh ta bị cắt đứt nguồn tài chính, chỉ có thể nhận vài buổi diễn bình thường để kiếm chút cơm.