Chương 752
Còn người đàn ông mà cô ta dẫn theo tên là Hứa Khung, là người Hứa gia ở Giang Bắc.
Lúc trước khi ở Giang Bắc, Đường Sở Sở đã gặp hai người họ.
Đường Sở Sở vui vẻ chào hỏi, nhưng Kim Tĩnh Ân lại mặt lạnh lùng vung tay cho cô một cái tát.
Chát!
Âm thanh chua chát của cái tát vang lên.
Trên khuôn mặt Đường Sở Sở lập tức hiện lên dấu tay màu đỏ.
Cái tát này đã khiến cho Đường Sở Sở ngớ người.
“Tĩnh Ân, cậu?”
“Đường Sở Sở, con tiện nhân.” Kim Tĩnh Ân lại tát thêm một cái, cô ta quát to: “Bởi vì mày mà hai người nhà họ Hứa bị đánh trọng thương, một trong số đó còn trở thành tàn phế”
Sắc mặt Hứa Khung cũng trở nên tối sầm.
Cũng tại con khốn này, nên Hứa Vi và Hứa Áo mới bị đánh cho tàn phế.
Ban đầu anh ta cũng nghĩ chồng của Đường Sở Sở, tức Giang Thần chính là Hắc Long.
Nhưng bây giờ tin tức truyền ra, Hắc Long là một người khác hoàn toàn, không phải chồng của Đường Sở Sở, mà là người con trai năm xưa Đường Sở Sở cứu, chẳng qua là trùng tên Giang Thần mà thôi.
Hiện tại Hắc Long đã chết, Đường Sở Sở đã không còn chỗ dựa.
Hai người bọn họ không nể mặt Đường Sở Sở chút nào.
Toàn cảnh vừa rồi đã bị nhiều bạn học nhìn thấy.
Bọn họ ai nấy cũng thắc mắc khó hiểu, chuyện gì thế này?
Giang Thần đi tới, vừa lúc nhìn thấy Đường Sở Sở bị đánh, còn bị tát tận hai cái liên tục, anh trầm mặc bước tới.
Kim Tĩnh Ân giơ tay lên định tát cái thứ ba.
Giang Thần nhanh chóng tiến lên ngăn cái tát của cô ta, anh chụp tay cô ta rồi vung tay tát lại cô ta.
Chát!
Một cái tát, âm thanh của nó rất vang.
Cả người Kim Tĩnh Ân xoay ngang tại chỗ, ngay sau đó phun ra một ngụm máu tươi, lẫn trong máu còn có mấy cái răng.
Giang Thần không thèm do dự chỉ vì cô ta là phụ nữ, anh nhấc chân đá một cái.
Kim Tĩnh Ân bị đá ngã xuống đất.
Cả người Kim Tĩnh Ân xoay ngang tại chỗ, ngay sau đó phun ra một ngụm máu tươi, lẫn trong máu còn có mấy cái răng.
Giang Thần không thèm do dự chỉ vì cô ta là phụ nữ, anh nhấc chân đá một cái.
Kim Tĩnh Ân bị đá ngã xuống đất.
“Vợ của tôi mà cũng dám đánh, tưởng tôi chết mất xác rồi hay gì?” Sắc mặt Giang Thần vô cùng máu lạnh.
Kim Tĩnh Ân bị đánh đến ngẩn người, cô ta bị đá ngã xuống đất, tất chân màu đen bị rách, da thịt nứt ra, cơn đau khủng khiếp kéo đến khắp người.
Bị tát vào miệng, khoang miệng càng đau hơn cả, đau đến nỗi cô ta khóc lớn: “Chồng, giết nó đi”
Hứa Khung giận dữ, hét lớn: “Vệ sĩ đâu, giết nó cho tao.”
Anh ta là người của Hứa gia, khi ra ngoài luôn đưa theo vệ sĩ bên mình.
Lập tức có bốn người đàn ông cao to vạm vỡ vọt tới.
Các bạn học xung quanh thấy vậy thì sợ hãi lùi về sau.
Bốn tên vệ sĩ đều nặng hơn trăm ký, cánh tay còn lớn hơn vòng eo người bình thường.
Mấy người này vừa đi ra, cơ bắp trên người đã run run, khiến nhiều người chết khiếp.
Người lớp A thì nhào vô hóng chuyện, người lớp B thì né cho xong chuyện.
“Anh à, đừng có đánh lộn.” Đường Sở Sở kéo Giang Thần, cô lo anh lại không khống chế được, càng đánh người thì sẽ lại càng đắc tội nhà họ Hứa, như thế rất phiền phức.
Giang Thần nhìn Đường Sở Sở cười: “Nghe lời em vậy.”
Thấy hai người ân ái mặn nồng, vẻ mặt Ngô Tử Thông trầm hẳn.
Anh ta từng theo đuổi Đường Sở Sở.
Nhưng hồi cấp ba anh ta học không giỏi, gia cảnh cũng không giàu có, Đường Sở Sở thấy anh ta rất chướng mắt.
Đến nay có dịp gặp lại, anh ta đã tự mở công ty, kiểm được nhiều tiền, là ông chủ bạc tỷ.