Chương 728
“Đường Tùng, lẽ ra tao đã là anh rể của mày, còn mày thì đáng lẽ đã có thể hưởng thụ biết bao vinh hoa phú quý đời đời không hết, nhưng vì con chị của mày, chính con chị khốn nạn của mày đã phá hỏng tất cả. Tụi bây, đánh chết mẹ nó cho tao, tao đau tới một thì thằng nhãi này phải trả lại tới mười. Chặt tay, bẻ dò nó cho tao!” Ngụy Tri nói trong sắc mặt dữ tợn.
“Dạ!”
Mấy tên đàn em đi tới.
Một người trong số đó cầm theo một cái ống sắt, rồi bất chợt đập mạnh lên đầu gối của Đường Tùng.
“Aaaaa…”
Tiếng thét đau đớn, dày xé tâm can vang vọng khắp không gian.
Đường Tùng trợn trừng hai mắt, vẻ mặt đau đớn không ngừng nhăn nhó.
Bộp!
Lại thêm một gậy sắt nữa giáng xuống.
Một đầu gối khác của Đường Tùng cũng ăn gậy, theo băng ghế máu tươi lan khắp xung quanh.
Ăn hai gậy, Đường Tùng đau đớn như sắp thoát xác, cậu ta ngất đi vì không cách nào chịu nổi và cũng chẳng còn sức để khóc than hay gào thét.
Đường Sở Sở cũng sợ quéo người, cô chỉ còn biết co rúm trên mặt đất và không ngừng run rẩy.
Nếu biết trước sẽ có ngày hôm nay, có lẽ hôm đó cô đã không mù quáng khiến Ngụy Tri lâm vào khó xử ngay tại chính căn nhà họ Ngụy chỉ vì chút áy náy và cảm kích dành cho Giang Thần.
Sớm biết như vậy, cô cũng đã chẳng theo Giang Thần làm gì.
Hối hận, cô hối hận rồi.
Nhưng có hối hận cũng muộn rồi, dù có hối hận bao nhiêu thì quá khứ cũng vẫn là quá khứ, thời gian vẫn chảy xuôi chứ chẳng thể quay đầu.
“Đường Sở Sở, đây chính là kết cục của những kẻ dám đối đầu với tôi. Đường hoa rắc lối cô không đi, đường gai hố lửa cô đâm đầu, hà cớ gì cô cứ phải chọn đối đầu với tôi, ngoan ngoãn làm bà Ngụy êm ấm hạnh phúc bên tôi bộ không sướng hay sao?” Ngụy Tri cắn chặt răng nói.
Anh ta thật sự rất yêu Đường Sở Sở.
Mỗi lời ăn tiếng nói của Đường Sở Sở đều có sức hút mê hoặc khiến anh ta mê mệt.
Anh ta thật lòng muốn ở bên Đường Sở Sở.
Cho dù Đường Sở Sở có là gái đã có chồng anh ta cũng không chê.
Nhưng thật không ngờ, Đường Sở Sở lại phớt lờ thể diện anh ta mà xách váy bỏ chạy theo Giang Thần ngay trong lễ đính hôn, khiến anh ta mất hết mặt mũi.
Ghê tởm hơn chính là tên khốn Giang Thần đó đã đánh anh ta tới tàn phế.
“Đường Sở Sở, cô gái đẹp nhất Giang Trung hả, ha ha, hôm nay, tao sẽ khiến cho mày trở thành con ả kinh tởm nhất Giang Trung này. Thứ tao không có được, thì cũng đừng hòng ai có được, ăn không được bố phá cho hư. Ha ha ha!”
Sắc mặt Ngụy Tri càng dữ tợn hơn, giận dữ quát lớn: “Chuẩn bị xăng.”
Anh Mã lập tức dặn dò: “Còn không mau đi lấy đi”
Mấy tên đàn em nhanh chóng rời khỏi tầng hầm, đi chuẩn bị xăng.
Đường Sở Sở đã mất hết can đảm.