Chương 724
“Bố, đưa con đến đó, Đường Sở Sở con nhỏ đê tiện này, đã hại gia đình con mất hết thể diện, khiến con phải chịu đau khổ như vậy. Con muốn khiến cô ta chết không được mà sống cũng không yên.”
“Được, bố sẽ đưa đến sơn trang Hoa Quế.”
Trên khuôn mặt của Ngụy Tri tràn đầy sự tức giận, lạnh lùng nói: “Con muốn để con nhỏ khốn kiếp này phải trả giá gấp trăm lần.”
Ngụy Quang ra lệnh cho người đưa Ngụy Tri vừa mới phẫu thuật xong, hộ tống anh ta đến sơn trang Hoa Quế ở khu vực ngoại ô.
Đồng thời, ông ta gọi điện thoại: “Dùng hết các mối quan hệ của nhà họ Ngụy để trấn áp nhà họ Đường, tôi muốn khiến cho nhà họ Đường phá sản trước khi trời tối, tôi muốn nhà họ Đường ohair gánh món nợ khổng lồ, tôi muốn nhà họ Đường quỳ gối sám hối trước mặt con trai tôi.”
Giang Thần đi đến nhà họ Ngụy, nhưng đã bị hụt mất.
Sau khi hỏi thăm, anh mới biết Ngụy Tri và Ngụy Quang đều đang ở bệnh viện, nên anh đi đến bệnh viện, nhưng đã muộn một bước rồi.
Anh lại hụt một phen nữa.
Anh trực tiếp gọi cho Quỷ Kiến Sầu.
Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối.
“Ôi, đây không phải là Hắc Long sao, có chuyện gì thế?”
Trên điện thoại vang lên một tiếng cười quái gở của Quỷ Kiến Sầu.
Giang Thần dặn dò: “Tôi cần tung tích của người nhà họ Ngụy, lập tức kiểm tra cho tôi.”
“Giang Thần, cậu đã không còn là Hắc Long nữa rồi, không có quyền ra lệnh cho tôi, từ hôm nay trở về sau đừng tới tìm tôi nữa.”
Quỷ Kiến Sầu không hề nể nang Giang Thần.
Ông ta làm kinh doanh mua bán thông tin, khi Giang Thần là Hắc Long thì ông ta rất sợ, làm cái ngành này của ông ta rất sợ quan chức.
Bây giờ Giang Thần đã từ chức rồi nên ông ta cũng không còn sợ hãi nữa.
Hơn nữa ông ta kinh doanh tin tình báo, biết rất nhiều thông tin nội bộ.
Oong ta biết rằng có rất nhiều người muốn Giang Thần chết.
Giang Thần bây giờ còn khó bề bảo vệ được bản thân nữa kìa.
“Quỷ Kiến Sầu, tốt lắm.” Giang Thần hờ hững cúp điện thoại.
Ngay cả Quỷ Kiến Sầu mà cũng không còn nghe anh nữa rồi à.
Ai cũng tưởng anh là con hổ không răng, dễ bắt nạt rồi sao?
Giang Thần không biết, Ngụy Tri và Ngụy Quang đã đi đâu, anh cũng không mà phiền Tiêu Dao Vương, trực tiếp về nhà.
Còn chưa kịp bước vào nhà, anh đã nghe thấy tiếng cãi vã từ trong nhà truyền đến.
Vừa bước vào đã thấy Đường Thiên Long đứng trong phòng khách, tay cầm gậy, không ngừng dậm gậy xuống đất.
“Rác rưởi, thật sự là rác rưởi, Đường Bác, Hà Diễm Mai, mấy người có biết đứa con rể rác rưởi đó của mấy người đã mang đến cho nhà họ Đường bao nhiêu phiền phức không, hiện tại tất cả các công ty lớn đều đã chấm dứt hợp đồng với nhà họ Đường, còn kiện vấn đề về chất lượng, kiện Vĩnh Nhạc ra tòa, công ty Yongle đã bị niêm phong rồi.”
“Nguồn vốn của chúng ta đã bị cắt đứt, trong thoáng chốc chúng ta đã nợ hàng trăm triệu rồi.”