Long Vương Trở Lại

Chương 719




Chương 719

Thế lực của nhà họ Ngụy quá lớn, nhà họ Đường e sợ, Đường Sở Sở e sợ.

Xem ra, nếu không tiêu diệt nhà họ Ngụy, Đường Sở Sở sẽ không chịu đi theo anh.

Giang Thần lại đang nghĩ cách khác.

Anh định giết chết nhà họ Ngụy, giết gà để dọa khỉ, để cho người ngoài biết dù có anh đã từ chức rồi, không còn là hắc long nữa, nhưng nếu muốn giết chết một gia tộc thì cũng rất dễ dàng.

Lời đe dọa của Ngụy Tri khiến Đường Sở Sở sợ đến mức toàn thân run rẩy lên.

Cô vừa khóc vừa cầu xin: “Cậu chủ Ngụy, tôi đã sai rồi, xin anh hãy cho tôi một cơ hội.”

Ngụy Tri muốn nói, nhưng bây giờ toàn thân anh ta từ trên xuống dưới đều đau nhức, đau đến mức anh ta không nói nên lời.

Ngụy Quang cũng vậy.

Sau khi Giang Thần ra tay với anh ta, toàn thân đều nóng rát khó chịu, giống như vô số côn trùng đang chui vào trong cơ thể, cắn xé máu thịt anh ta.

Lúc này, anh ta mới nhớ tới Giang Thần có một thân phận khác.

Đó là thần y.

Người ta đồn rằng sức mạnh của Hắc Long là vô địch trên thế giới, y thuật cũng vô song trên thế giới.

Y thuật có thể cứu người, cũng có thể giết người.

Câu nói “không sống qua ba ngày” của Giang Thần, đã hoàn toàn dọa anh ta sợ hãi.

Trong lòng anh ta dâng lên nỗi sợ hãi.

Anh ta muốn đứng dậy và cầu xin tha thứ.

Nhưng cơ thể đang đau đớn, từng tấc cơ, từng đốt xương đều như thể đang bị côn trùng cắn xé.

Anh ta muốn ngất đi, nhưng lại vẫn còn rất tỉnh táo.

“Cậu… cậu Giang, xin anh buông tha cho…” Ngụy Quang đang nằm trên đất nhẹ giọng nói.

Rất nhiều nhân vật nổi tiếng đều cho rằng mình đã nghe nhầm rồi.

Ngụy, Ngụy Quang đang cầu xin tha thứ?

Giang Thần đi tới, ngồi xổm người xuống, túm Ngụy Quang trên mặt đất, lạnh lùng nói: “Còn muốn báo thù nhà họ Đường nữa không?”

“Không, tôi không dám, tôi không dám, cầu xin cậu Giang buông tha cho tôi.” Ngụy Quang lên tiếng, hàm răng run rẩy.

Ông ta cảm thấy toàn thân khó chịu, khuôn mặt đau đớn nổi lên gân xanh, gương mặt méo mó, vẻ mặt hung tợn đáng sợ.

Giang Thần vươn tay gõ vài cái trên người Ngụy Quang.

Cơn đau đớn trong cơ thể của Ngụy Quang lúc này mới biến mất.

Bây giờ, ông ta đã nằm liệt trên mặt đất, mồ hôi đổ ra ướt đẫm.

Giang Thần đi về phía Đường Sở Sở nói: “Sở Sở, đi thôi, nhà họ Ngụy sẽ không trả thù nhà họ Đường đâu.”

“Như vậy…”

Đường Sở Sở do dự.