Chương 660
Sau khi nhận được tình báo, tổng chỉ huy của hai mươi tám nước lập tức hạ lệnh: “Xác định vị trí ngay lập tức, tất cả thành viên, nhanh chóng chạy đến khu Của đội thứ năm nước X, bắt đầu triển khai bao vây toàn bộ khu vực, cho dù có là một con muỗi cũng không bỏ qua.”
“Chỉ huy trưởng, tiểu đội của nước X bị phục kích ở khu C.”
“Lập tức đến khu C ngay và bao vây khu C lại.”
Binh lính các nước nhận được lệnh nhanh chóng di chuyển đến khu C.
Còn về phần Giang Thần, sau khi phục kích được một tiểu đội, cướp được một số tài nguyên, anh đã đặt mìn ở một hướng và tiến về hướng khác.
Rất nhanh sau đó, anh nhìn thấy ở đằng xa có ánh đèn, trên bầu trời còn có một chiếc trực thăng, trên trực thăng có đèn pha cực mạnh, không ngừng chiếu sáng khu vực bên dưới.
Giang Trần nằm trên mặt đất trong bụi cỏ, không nhúc nhích.
Mãi cho đến khi chiếc trực thăng rời đi, anh mới đứng dậy và nhanh chóng đi khỏi đó.
Không lâu sau, Giang Trần nhìn thấy có vài tiểu đội tới gần.
Anh đang đứng trên một cái cây lớn, ẩn mình giữa những cành cây rậm rạp.
Anh lấy một quả lựu đạn ra.
Tiểu đội ở phía dưới từ từ tiếp cận, không ngừng tìm kiếm xung quanh.
Bùm!
Đúng lúc này, tiếng nổ vang lên, cả tiểu đội lập tức bị nổ chết.
Giang Trần giật nảy người, nhảy sang một cái cây lớn khác, trong khoảng thời gian này anh không ngừng nổ súng phản kích, một đội khác ở phía dưới cũng đi đời.
Sau khi giải quyết những tiểu đội này, anh lại đứng dậy.
“Báo cáo, tiểu đội 34, tiểu đội 89 và tiểu đội 150 của nước G bị phục kích. Tọa độ là khu C, khu vực 45.”
Tin báo được truyền đến phòng chỉ huy Thiên Sơn.
Tổng chỉ huy lập tức hạ lệnh: “Những người ở gần nhanh chóng tới, bao vây khu vực đó lại cho tôi. Nếu như để Tiểu Hắc chạy thoát, các ngươi đều phải chết.”
Sau khi nhận được lệnh, các tiểu đội ở gần đó nhanh chóng di chuyển về phía địa điểm chiến đấu.
Giang Trần lại ta tay, thu hút được một đại đội.
Vào lúc này, trên bầu trời có ít nhất mười chiếc trực thăng đang tiến hành tìm kiếm khu vực này.
Giang Trần biết rằng mình nhất định phải đột phá khỏi vòng vây này và rời đi càng sớm càng tốt, nếu không đại quân sẽ đến bao vây toàn bộ khu vực này lại, đến lúc đó cho dù anh muốn đi cũng không thể rời đi được nữa.
Anh trốn trong những cành cây rậm rạp, khi ánh sáng từ chiếc trực thăng rời đi, anh nhảy từ cây lớn này sang cây lớn khác cách năm sáu mét như một con khỉ.
Không ngừng tiến về phía trước.
Chẳng mấy chốc, anh lao ra khỏi vòng vây này.
Có vách đá, Giang Trần đang trốn dưới một tảng đá.
Trên bầu trời xa xa, hàng chục chiếc trực thăng đang lần lượt bay qua, ánh sáng chói lòa quét qua cả khu vực này.