Chương 651
“Nhanh, nhanh ngăn lại cho tao!”
Nhìn thấy một bóng người vọt về phía mình, Quỷ Vương lập tức la lê.
“Hắc Long đứng lại.”
Quỷ Vương dùng súng chĩa vào Tiểu Hắc, bỗng chĩa mũi súng lên trên người Tiểu Hắc mà nổ một phát, quát: “Đứng lại, nếu không tao bắn chết nó.”
Khoảng cách giữa Giang Thần và Quỷ Vương lúc này là chừng mười bước.
Giờ phút này, anh dừng lại.
Khoảnh khắc anh vừa ngừng lại, đã có hơn trăm mũi súng chĩa về phía anh.
“Ha ha…”
Quỷ Vương bật cười lớn.
“Hắc Long thì sao chứ, vẫn không phải là nằm trong tay tao sao.”
Giang Thần nhìn Quỷ Vương đeo mặt nạ, vẻ mặt mang theo một tia u ám, nói: “Được rồi, tao đã xuất hiện, thả cậu ta ra.”
“Hắc Long, mày cho rằng có thể sao, hôm nay nơi này chính là mồ chôn thây của mày.”
Giang Thần bày vẻ mặt hờ hững, nói: “Tao từ chức rồi, cậu ta vẫn còn chưa đâu, bây giờ vẫn là tướng quân Nam Hoang, nếu giết cậu ấy thì đồng nghĩa với việc khiêu chiến với Trung Quốc. Mày có thể chịu đựng được sự trả thù của Trung Quốc, có thể chịu đựng được sự căm phẫn của trăm ngàn quân đoàn Hắc Long không?”
“Tao dám khẳng định với mày, cậu ta chết thì trăm ngàn quân đoàn Hắc Long sẽ phá ngoại ô mà xông ra, rất nhiều các quốc gia nhỏ ở biên giới sẽ máu chảy thành sông. Mày chịu đựng được sự trả thù này thì kẻ sau lưng mày cũng không chịu được.”
“Người tụi bây muốn giết là tao, thả cậu ta ra.”
Giang Thần gằn rõ từng chữ một.
Nghe thế, vẻ mặt bên dưới lớp mặt nạ của Quỷ Vương cũng thoáng trở nên lo ngại.
Giang Thần nói có lý.
Anh ta không dám tự mình chủ trương.
Anh ta một tay cầm súng chĩa vào đầu của Tiểu Hắc, một tay kia lấy điện thoại di động ra ấn nút gọi một dãy số, vẫn là muốn hỏi ý của kẻ đứng phía sau kia một chút.
Giang Thần gắt gao quan sát.
Tiểu Hắc thoi thóp, mặt biến thành một màu xám như tro.
Với tư cách một bác sĩ tuyệt đỉnh, Giang Thần chỉ cần liếc nhìn đã nắm được tình trạng của Tiểu Hắc. Cậu ta bị thương rất nặng, còn không chữa trị thì khó mà giữ được mạng.
“Ông chủ, Hắc Long đã xuất hiện rồi, chỉ cần ra lệnh một tiếng thì nó sẽ lập tức biến thành tổ ong vò vẽ. Nhưng mà còn Hắc Phong, giết hay là giữ…”
Giang Thần nhìn chăm chú tên đeo mặt nạ.
Vào ngay lúc này, anh hành động.
Tiện tay vung lên một cái.
Từng cây ngân châm bay vút ra như những tia laze.