Chương 649
Giang Thần đã sớm trà trộn bên trong đám lính đánh thuê.
Trong lúc này, anh không có hành động lỗ mãng mà thiếu suy nghĩ trước sau.
Chỉ là đang âm thầm quan sát.
Hiện tại, Quỷ Vương đã hạ lệnh cho tất cả mọi người đều rút lên núi.
Giang Thần cũng đi theo vài tên lính đánh thuê, xuất hiện ở trên núi.
Sau khi tất cả mọi người đều tập hợp lại, Giang Thần thoáng nhìn qua một lượt đã đoán được rốt cuộc có bao nhiêu người xuất hiện ở đỉnh núi.
Lính đánh thuê có hơn năm trăm người.
Hơn năm trăm người này đều là mặc đồ vũ trang.
Ngoài ra còn có chừng năm mươi người da đen và người da trắng cùng gộp lại.
Anh nhìn thấy Tiểu Hắc bị giẫm đạp trên đất, xung quanh bốn phía đều có bảy, tám người đều đang chĩa súng vào đầu của Tiểu Hắc. Một khi anh ra tay ngay lúc này, đầu của Tiểu Hắc sẽ bị bắn thành ong vò vẽ.
Cho dù anh có lòng tin rằng mình có thể đánh gục được tất cả người ở đây, cũng không thể hành động lỗ mãng thiếu suy nghĩ.
Bởi vì mục đích anh tới đây không phải để giết người.
Mà là cứu người.
Quỷ Vương nhìn mọi người tập trung.
Bỗng, an ta nghĩ tới chuyện gì đó bèn hét lên: “Tất cả mọi người, lập tức lùi về sau.”
Nói xong, anh ta kéo Tiểu Hắc đang nằm thoi thóp trên đất lên, chĩa súng vào đầu người kia, sau đó nhìn đám lính đánh thuê vừa lùi xuống phía xa.
“Hắc Long, tao biết mày đã trà trộn vào đó rồi, nếu không muốn nó chết thì lập tức xuất hiện cho tao. Nếu không, tao lập tức bắn chết nó.”
Nghe thế, hai mươi tám cao thủ các nước đều đồng loạt đề phòng, nhìn chằm chằm vào đám lính đánh thuê.
Giang Thần nấp trong đám lính đánh thuê, cũng vô cùng nghiêm nghị.
Người đeo mặt nạ đó rốt cuộc là ai, dường như rất hiểu anh.
“Hắc Long, nếu đã tới rồi vậy thì xuất hiện đi.”
“Tôi muốn xem thử, anh có lợi hại như trong lời đồn đãi hay không.”
“Hôm nay, tôi muốn chứng minh năng lực ‘giết rồng’.”
…
Cao thủ của hai mươi tám nước xôn xao mở miệng nói.
Quỷ Vương siết chặt Tiểu Hắc đang thoi thóp, dùng súng đẩy trán của người kia, quát lên: “Tao đếm tới ba, không xuất hiện thì tao sẽ lập tức giết nó.”
“Một.”
Tiếng “một” hô lên, anh ta nhìn chằm chằm vào mấy trăm người trước mặt.
“Hai.”
Hai mắt lại không ngừng dáo dác tìm kiếm.