Chương 644
“Chủ soái, rốt cuộc anh cũng trở lại, ở bên ngoài đều đồn là anh tạm thời rời khỏi cương bị công tác, nhưng, ở trong lòng của quân Hắc Long chúng tôi, anh vĩnh viễn là chủ soái, vĩnh viễn là Hắc Long.” Một người sĩ quan đứng đầu trên mặt mang đầy kích động.
Giang Thần cười cười.
“Chủ soái, anh đi đâu vậy?”
Giang Thần nhìn về phía xa xăm, ý cười trên mặt dần dần ngưng trọng, thay vào đó chính là vẻ mặt âm u, nói: “Tôi muốn qua biên giới, tôi muốn đến ngoại ô Thiên Sơn.”
“Chủ soái, sau khi quân Hắc Long rút quân khỏi ngoại ô Thiên Sơn, ở khu vực đó rất hỗn loạn, thuộc hạ phái người đi theo hộ tống ngài…”
“Chủ soái, sau khi quân Hắc Long rút quân khỏi ngoại ô Thiên Sơn, ở khu vực đó rất hỗn loạn, thuộc hạ phái người đi theo hộ tống ngài…”
Giang Thần khẽ phất tay, nói: “Không cần, tôi tự mình đi được.”
Nói xong, anh xoay người, lên xe.
Chiếc xe việt dã khởi động, lốp xe và mặt đất ma sát, bụi bặm cuồn cuộn nổi lên đầy trời.
Một đám quân lính nhìn anh rời đi.
Một người quân lính hỏi: “Đội trưởng, chủ soái qua biên giới, đến ngoại ô Thiên Sơn để làm gì nhỉ, tôi cũng nghe nói, gần đây ngoại ô Thiên Sơn cũng không được ổn định lắm.”
Đội trưởng khẽ lắc đầu, nói: “Không biết, sức mạnh của chủ soái có một không hai, núi đao biển lửa đều đã đi qua, chỉ là một cái ngoại ô Thiên Sơn thì là cái gì, quên đi, tiếp tục gác.”
“Được.”
Tiểu đội canh gác nhanh chóng rời đi.
Tiểu đội canh gác nhanh chóng rời đi.
Giang Thần lái xe, nhanh chóng qua biên giới.
Sau khi qua biên giới, anh đi một đường về phía trước, rất nhanh đã tới ngoại ô Thiên Sơn gần với biên giới Nam Hoang.
Phía trước là một vùng núi non nhấp nhô không ngừng.
Giữa những dãy núi truyền đến không ít tiếng gầm gừ của những loài dã thú không biết têm.
Giang Thần chạy xe đến lùm cỏ ven đường, ngắt một vài nhánh cây, che phủ cho chiếc xe, sau đó đường đường chính chính đi ra, lấy điện thoại di động ra, gọi cho dãy số tám con số ban đầu đã gọi cho anh.
Rất nhanh điện thoại đã nối được.
“Tôi đã đến ngoại ô Thiên Sơn rồi, anh đang ở đâu.”
“Hắc Long, muốn cứu Tiểu Hắc, mời lên núi, Tiểu Hắc ở trên đỉnh núi Thiên Sơn.”
Đầu dây bên kia nói xong, thì treo điện thoại.
Giang Thần liếc mắt nhìn rặng núi phía trước một cái, lấy một điếu thuốc lá ra hút, hít sâu một ngụm, khói tràn ra từ trong mũi, bước đi, đế giày da và mặt đất ma sát với nhau, truyền đất âm thanh lộc cộc lộc cộc.
Giang Thần liếc mắt nhìn rặng núi phía trước một cái, lấy một điếu thuốc lá ra hút, hít sâu một ngụm, khói tràn ra từ trong mũi, bước đi, đế giày da và mặt đất ma sát với nhau, truyền đất âm thanh lộc cộc lộc cộc.