Long Vương Trở Lại

Chương 622




Chương 622

Lông mày Lâm Y cau chặt lại, đáp: “Anh cả, lời đồn nói thực lực Hắc Long khó ai bì nổi, y thuật lại càng có một không hai trên đời, cho dù anh ta không còn là Hắc Long nữa nhưng anh ta cũng đã mua đứt thành phố mới thời đại khoa, đã vậy còn là chủ tịch của tập đoàn Giang Long, những thứ này cộng lại, dù có qua lại với anh ta cũng có lợi cho gia tộc đúng chứ?”

“Em thì hiểu cái quái gì?”

Lâm Minh liếc nhìn Lâm Y, nói: “Em không ở Kinh Đô đã lâu, không biết được tình thế ở Kinh Đô, chính quyền bây giờ phân ra làm mấy phái, mấy phái này đều không vừa mắt Hắc Long, bởi vì anh ra quá không coi ai ra gì, giờ anh ta ngã ngựa tồi bọn họ đều cười trên nỗi đau của người khác, bước cùng anh ta chính là làm địch với mấy bè phái chính quyền đó.”

Đúng lúc này tiếng chuông điện thoại của Lâm Y vang lên.

Cô ta liếc nhìn thì trên ID người gọi hiện Đường Sở Sở.

“Là người đã cứu Hắc Long mười năm trước, Đường Sở Sở, cô ấy cũng là vợ của Hắc Long, hơn nữa, em cũng rất phân vân, tại sao Giang Thần lại dùng một gương mặt khác xuất hiện trước mắt mọi người.”

Gặp hay không là chuyện của em, anh đến để truyền lời cho em thôi, hơn nữa bây giờ mấy gia tộc ở Kinh Đông đã hợp lại với nhau định xây dựng lên một thành phố mới ở ngoại ô Giang Trung.”

Nói xong, Lâm Minh đứng dậy rời đi.

Lâm Y cũng nhận điện thoại.

“Là Sở Sở đấy à, sao thế, có chuyện gì vậy?”

Đường Sở Sở gọi lúc lâu cuối cùng cũng gọi được rồi.

“Lâm Y, tôi đang ở ngoài công ty dược phẩm Trường Sinh, tôi có chuyện cần gặp cô, bảo vệ không cho tôi gặp cô.”

Lâm Y ngẫm một lát lại nói: “Cô đợi chút, tôi lập tức phái người xuống đón cô.”

Lâm Y cúp máy.

Đường Sở Sở nhẫn nại đợi ở ngoài công ty dược phẩm Trường Sinh.

Chẳng mấy thư ký của Lâm Y đã xuất hiện, đích thân dẫn Đường Sở Sở đi vào.

Tuy Lâm Y phái người xuống đón.

Nhưng, trước kia Đường Sở Sở đến, người của dược phẩm Trường Sinh đều không ngăn cô lại, giờ bắt đầu cản rồi.

Cô cũng biết, chắc chắn là ngọn núi cô dựa sụp rồi nên dược phẩm Trường Sinh bắt đầu tách xa cô ra.

Rất nhanh cô đã đến văn phòng làm việc của Lâm Y, gặp được Lâm Y.

Lâm Y ngồi trên ghế văn phòng, phân loại tài liệu, không thèm ngẩng đầu lên: “Tôi bận lắm, có chuyện gì thì nói đi, không có thì về cho.”

Thái độ của Lâm Y khác hoàn toàn so với trước đây.

Đường Sở Sở đi tới, nói: “Tổng, tổng giám đống Lâm, là thế này, trước đây tôi đã ký rất nhiều đơn hàng với quý công ty, nhưng hiện tại công ty tôi gặp một số vấn đề không thể sản xuất và gia công bình thường được, lần này tôi đến đây để hủy hợp đồng.”

“Hả?”

Lúc này Lâm Y mới đặt tài liệu xuống, ngẩng đầu nhìn Đường Sở Sở, nói: “Về việc chấm dứt hợp đồng, thì cô nên đến bộ phận pháp lý của Trường Sinh.”

Trên mặt Đường Sở Sở toát lên sự xấu hổ, khẽ cắn môi, cô muốn nói gì đó nhưng lại không nói ra.