Chương 594
Từ Thanh nói như vậy, Đường Sở Sở lại càng thêm xấu hổ.
Giang Thần cau mày, nói: “Tôi biết Sở Sở đã có chồng rồi, nhưng tôi không hề quấy rầy cô ấy, tôi gặp cô ấy chỉ là muốn nói rõ mọi chuyện với cô ấy, với lại tôi và cô chỉ ở bên nhau có vài tháng mà thôi, hơn nữa đây còn là chuyện của mười năm trước, tôi đã quên từ lâu rồi.”
Nói xong, anh nhìn Đường Sở Sở, cười xin lỗi với cô, rồi nói: “Đi thôi.”
Đường Sở Sở nhẹ gật đầu, cúi đầu không dám nhìn Từ Thanh.
Bởi vì cô thực sự không biết phải nói gì với Từ Thanh.
Giang Thần trực tiếp đi về phía chiếc xe Rolls-Royce Silver Charm.
Đường Sở Sở ngồi lên ghế lái phụ.
Từ Thanh đứng tại chỗ nhìn hai người rời đi, nước mắt vì tuyệt vọng mà rơi xuống.
Giang Trung, tại một khách sạn sang trọng nào đó.
Phòng vip.
Giang Thần và Đường Sở Sở ngồi đối diện nhau.
Đường Sở Sở cúi đầu, nhưng cô vẫn không nhịn được nhìn về phía Giang Thần, nhìn thấy khuôn mặt điển trai của anh, mặt cô đỏ ửng lên, nhịp tim cũng không ngừng tăng nhanh.
“Khoảng… khoảng thời gian này, cám ơn anh nhiều.”
Giang Thần cười nhẹ nói: “Có gì đâu chứ, năm đó nếu không có cô xông vào biển lửa để cứu tôi, tôi đã chết rồi, ngược lại cô đó, mười năm qua cô đã chịu khổ rồi, tất cả những điều tôi làm, hoàn toàn không thể bù đắp được những gì tôi đã nợ cô.”
Giang Thần nói xong lời này, thì không nói nữa.
Anh đang đợi.
Đợi phản hồi của Đường Sở Sở.
Tuy nhiên, Đường Sở Sở cũng không nói gì.
Bầu không khí ngay lập tức rơi vào im lặng chết chóc.
“Tôi…”
Hơn mười giây sau, Đường Sở Sở mới ngẩng đầu nhìn Hắc Long điển trai phong độ ở trước mặt, do dự không quyết định được.
“Cô muốn nói gì?”
Đường Sở Sở hít một hơi thật sâu và nói: “Tôi có tài đức gì mà đáng để anh giúp đỡ tôi như vậy. Tôi đã có chồng rồi.”
“Tôi biết.”
Giang Thần nói: “Tôi cũng chỉ biết ơn cô, chính bởi vì cô là người đã có chồng, cho nên tôi mới không xuất hiện, cũng không gặp cô, ừm… Nói ra thì cũng thật trùng hợp, chồng của cô cũng tên là Giang Thần, hơn nữa còn là cấp dưới lúc trước của tôi.”
Trong lòng Đường Sở Sở chợt run lên.
Cô đã đoán được thân phận của cậu Giang thần bí rồi, nhưng không ngờ đó lại là sự thật.
Anh thực sự là một Hắc Long.
“Anh ấy…” Đường Sở Sở khẽ lắc đầu, nói: “Kệ anh ấy đi, anh ấy chỉ cần bằng một phần mười so với anh thôi thì đã tốt rồi.”
Giang Thần cười nhẹ.