Chương 564
“Bà à, bà làm cái gì vậy?” Hà Huỳnh Đồng bất mãn.
Ông ta là lão thành cách mạng nên ông ta ghét nhất là loại người hiếp thiện sợ ác.
Chuyện đã như vậy ông ta cũng hiểu. Giang Thần không hề sai, tất cả là do Đào Bạch quá nhỏ mọn.
“Ông Đào, nhân sâm ngàn năm này là do chính tay Bách Thảo Đường Tùngg cho cháu gái tôi, chứ đâu phải chúng tôi giựt từ trên tay ông xuống. Chúng tôi đường đường chính chính, nhưng ông lại đem cả đống người tới đây kiếm chuyện, lý lẽ quái gì đây hả? Tôi không tin, giữa ban ngày ban mặt thế này, mấy người có thể làm gì được nhà họ Hà?”
“Hahaha!”
Đào Bạch cười to: “Lời tao nói chính là lý lẽ. Hôm nay, hai chân thằng nhóc này buộc phải gãy, Đường Sở Sở cũng buộc phải theo tao. Nếu không, tao cho nhà họ Hà tụi bây gà bay chó chạy”
Tất cả người nhà họ Hà bị khí thế của hàng trăm tên bảo vệ hung hăng làm cho sợ hãi, không ai dám lên tiếng.
Chỉ có Hà Xán là dám đứng dậy, sắc mặt anh ta trầm hẳn: “Các người muốn gì? Tôi là đội trưởng đội cảnh sát đặc nhiệm, tôi lệnh cho các người lập tức rời khỏi nhà họ Hà, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát.”
Là một cảnh sát đặc nhiệm, lại còn là đội trưởng, Hà Xán là một người có chính nghĩa.
Anh ta vừa lên tiếng, mẹ anh ta đã đứng dậy kéo anh ta về phía sau rồi quát: “Xán ơi là Xán, con làm gì vậy, đây là chuyện của Giang Thần và Đường Sở Sở mà, con ra mặt làm cái gì? Con ơi là con, con biết đây là ai không? Người ta là Đào Bạch, là nhà họ Viên, thế lực của người ta lớn đến mức con không tưởng tượng nổi đâu con, con muốn hại chết nhà họ Hà hay gì?”
Hà Xán tức giận: “Mẹ!”
Mẹ anh ta quát lên: “Đi vô nhà!”
“Hahaha…”
Thấy vậy, Đào Bạch lại bật cười.
Ông ta đã nắm rõ chi tiết về nhà họ Hà trong lòng bàn tay. Để đảm bảo không có bất trắc gì xảy ra, ông ta còn đặc biệt đến tìm nhà họ Viên và Tuần Khải.
Có hai người này ở đây, nhà họ Hà dù gan cỡ nào cũng không dám bảo vệ cho Giang Thần.
Một khi bảo vệ Giang Thần, nhà họ Hà sẽ phải đối mặt với sự trả thù của nhà họ Viên.
Một đội trưởng đội cảnh sát nhỏ nhoi thì có là gì, chỉ cần nhà họ Viên ra mặt, sự nghiệp của anh ta sẽ lập tức tiêu tan.
“Đường Sở Sở, Giang Thần, đây là chuyện hai cô cậu tự gây ra, hai cô cậu tự đi mà giải quyết, đừng có liên lụy nhà họ Hà”
“Đúng đó, tự làm tự chịu, đừng có kéo nhà họ Hà vào.”
“Ông Đào à, chuyện này không liên quan gì đến nhà họ Hà”
Các bậc trưởng bối trong nhà họ Hà lần lượt lên tiếng phủi sạch mọi quan hệ.
Sắc mặt của người nhà họ Đường cũng tràn ngập hoảng sợ.
Chỉ mỗi Giang Thần là vẫn thong dong.
“Chậc chậc, náo nhiệt dữ ta!”
Ngay lúc này, bên ngoài cửa nhà họ Hà lại vang lên một giọng nói.
Mọi người lại nhìn về phía phát ra âm thanh, ở phía xa lại xuất hiện một nhóm người.
Đi đầu là một người đàn ông trung niên mặc vest, cách ăn mặc trông như những người thành đạt.