Long Vương Trở Lại

Chương 544




Chương 544

“Vậy, tôi, tôi có thể đi chưa, có thể đem theo thằng trời đánh này đi không?”

“Được, đi đi.”

“Vâng.”

Hứa Vinh như được lệnh ân xá.

Ông ta phân phó người đưa Hứa Áo đang hôn mê bất tỉnh đi, nhanh chóng rời khỏi phòng riêng.

Sau khi bọn họ rời đi, người nhà họ Hà mới lần lượt phản ứng lại, ánh mắt tất cả mọi người đều dừng lại trên người Đường Sở Sở.

Bọn họ đã sớm biết Đường Sở Sở quen biết với không ít nhân vật lớn, lúc ở thành phố Giang Trung đã như vậy.

Nhưng không ngờ rằng, thế lực của Đường Sở Sở lại lớn như vậy, ngay cả gia chủ của nhà họ Hứa lớn như vậy cũng phải tự mình quỳ trên mặt đất, xin cô cho trả hai tỷ.

“Chị, thật sao, thật sự là hai tỷ sao?”

Đường Tùng nhìn Đường Sở Sở bằng đôi mắt mong đợi.

“Đâu, làm gì có hai tỷ.” Sắc mặt Đường Sở Sở trắng bệch liếc mắt nhìn Đường Tùng, cô nói: “Một đồng cũng không có, em nói xem hai tỷ là số tiền như thế nào, nói đưa thì đưa sao?”

“Không, không phải, người nhà họ Hứa kia quỳ trên mặt đất đòi chuyển khoản, chị, chị đừng lừa em. Em không cần tiền của chị, cho dù có cần đi nữa cùng lắm em chỉ lấy một trăm triệu thôi, hai tỷ nhiều như vậy, chị cho em một trăm triệu thì có là gì? Em là em trai ruột của chị đấy.”

Cho đến tận bây giờ, Đường Sở Sở vẫn còn hoảng hốt không thôi.

Chuyện này thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Mà người nhà họ Hà tất cả đều tiến đến.

Hà Thần nghỉ hoặc nói: “Sở Sở, chuyện gì thế này? Người này là Hứa Vinh, là người đứng đầu của nhà họ Hứa, là ông chủ lớn với khối tài sản lên đến hàng trăm tỷ, vậy mà ông ta lại chạy đến đây quỳ trước mặt em sao?”

“Đúng vậy, Sở Sở, rốt cuộc cô có lai lịch như thế nào vậy?”

“Là ai đang đứng sau lưng giúp cô?”

“Vì sao gia chủ của nhà họ Hứa là Hứa Vinh lại sợ cô đến như vậy?”

Người nhà họ Hà mỗi người một câu, người này chưa nói xong thì người khác đã bắt đầu nói rồi.

Chuyện này khiến Đường Sở Sở cũng vô cùng kinh ngạc.

Nhưng đại khái cô có thể đoán ra do cậu Giang thần bí kia ra tay.

Cô chỉ không ngờ, thế lực của cậu Giang này lại lớn đến như vậy, ngay cả ông lớn ở Giang Bắc là Hứa Vinh cũng phải e ngại.

Cô hít một hơi thật sâu.

Hiện giờ trong đầu cô vẫn còn đang mơ hồ, hoàn toàn không muốn nghĩ đến những việc này.

“Không có chuyện gì rồi, trở về thôi, à đúng rồi, tôi nhắc nhở mấy người một chút, chuyện của ngày hôm nay đừng có nói lung tung ra bên ngoài. Người đó là chủ của nhà họ Hứa, Hứa Vinh đấy, trị giá lên đến hàng trăm tỷ, nếu chuyện hôm nay truyền ra ngoài gây ảnh hưởng đến danh tiếng của ông ta, chỉ dựa vào thế lực nhà họ Hứa, muốn hạ bệ nhà họ Hà là chuyện vô cùng dễ dàng.”

Đường Sở Sở nhắc nhở một câu rồi đứng dậy rời đi.

Mới đi được vài bước, đầu óc lại bắt đầu choáng váng.

Đúng lúc này Giang Thần đứng dậy đỡ cô.