Long Vương Trở Lại

Chương 542




Chương 542

“Cái gì, anh điên rồi.”

Đường Sở Sở đang có men say thoáng chốc tỉnh hẳn, cô nhìn Giang Thần mắng: “Giang Thần, anh đừng nói lung tung, gì mà một ly một trăm triệu, cái gì mà hai tỷ chứ, anh thật sự điên rồi.”

“Vâng, vâng, vâng.”

Hứa Vinh cũng không dám phản bác lời nào.

Đây có là gì chứ, Hứa Chí cũng đã nói rõ ràng trong điện thoại rồi.

Đây chính là Hắc Long.

Đây có là gì chứ, Hứa Chí cũng đã nói rõ ràng trong điện thoại rồi.

Đây chính là Hắc Long.

Một pho tượng của quyền lực, người đang đứng ở đỉnh Kim Tự Tháp.

Hắc Long nói một câu, không chỉ là nhà họ Hứa, cho dù là Thương Minh Năm Tỉnh cũng phải xong đời.

Mặc dù hai tỷ là một con số vô cùng lớn nhưng nếu có thể dùng tiền để giải quyết việc này thì ông ta sẵn sàng vung tiền ra.

Hứa Vinh ngẩng đầu, ông ta nhìn Đường Sở Sở, khẩn cầu nói: “Cô Sở Sở, tôi đưa, cô cho tôi số tài khoản, tôi chuyển cho cô hai tỷ, tôi lập tức chuyển khoản ngay.”

“Chuyện này…”

Đường Sở Sở hoàn toàn ngây người.

Hai tỷ này cũng không phải con số nhỏ đâu.

Người này là ai, hai tỷ, nói đưa lập tức đưa?\Hứa Vinh quỳ trên mặt đất, hèn mọn như con kiến vậy, ông ta lo lắng không thôi.

“Cô Sở Sở, nhanh, nhanh đọc số tài khoản cho tôi, tôi xin cô đấy, nhanh lên đi, tôi sẽ lập tức chuyển khoản ngay.”

Đại não của Đường Sở Sở có chút không hoạt động được.

Cầu xin được trả tiền sao?

Chỉ uống vài ly rượu thôi mà.

Đường Sở Sở nhìn thấy Hứa Áo đang nằm bất tỉnh trên mặt đất, cô không nhịn được hít một hơi thật sâu.

Chẳng lẽ, lại là cậu Giang thần bí kia sao?

Cậu Giang thần bí kia ở thành phố Giang Trung, mà nơi này lại là Giang Bắc, cậu Giang thần bí sao lại biết được chuyện này?

Vậy thế lực của cậu Giang này cũng quá lớn rồi.

Đường Sở Sở chỉ nghĩ được tới một người.

Chính là cậu Giang thần bí kia.

Bên trong phòng riêng này có không ít người.

Nhưng bây giờ toàn căn phòng đều tràn ngập sự yên lặng, ai cũng không dám mở miệng nói chuyện.

Một lúc sau, Đường Sở Sở mới mở miệng nói: “Thôi vậy, coi như không có chuyện gì đi, tôi chỉ uống vài ly rượu, cũng không tính là chuyện gì to tát.”

Hai tỷ cũng không phải là con số nhỏ, cô cũng không dám lấy.

Hứa Vinh đang quỳ trên mặt đất liếc mắt nhìn Giang Thần một cái.