Long Vương Trở Lại

Chương 507




Chương 507

Hắc, Hắc Long, thế mà lại là Hắc Long.

Anh chính là ông lớn trong quân khu. Hơn một năm trước, Hắc Long được thăng làm thống soái, ông ta cũng có đến xem, nhưng chỉ đứng ở phía sau cùng mà thôi, nên nhất thời không nhận ra.

Giang Thần kéo Đường Sở Sở ra khỏi cửa hàng dược phẩm Đệ Nhất.

Giang Thần không nói nên lời.

Chẳng phải chỉ là mua một cây nhân sâm thôi sao, sao lại gây ra nhiều chuyện như vậy?

Sau khi ra khỏi cửa hàng dược phẩm.

Trên đường.

Đường Sở Sở đột nhiên hất tay Giang Thần ra rồi giơ đôi tay nhỏ nhắn trắng nõn.

“Lấy ra đây.”

“Hả?”

Giang Thần hơi sửng sốt, anh hỏi: “Lấy cái gì?”

“Đừng có giả vờ giả vịt với em, cái thẻ màu đen mà lúc trước anh lấy ra đấy, đừng tưởng là em không thấy.”

Giang Thần lấy thẻ Hắc Long ra Đường Sở Sở lập tức cầm lấy.

“Tổng soái Nam Hoang.”

Nhìn thấy dòng chữ trên thẻ cô bật cười.

“Em cười cái gì?”

“Giang Thần, anh có nhàm chán không vậy? Làm giả thì cũng phải làm một cái giống một chút, cũng phải phù hợp với thực tế, anh làm thẻ tổng soái Nam Hoang làm gì?”

Giang Thần sờ mũi.

Không đợi anh kịp nói Đường Sở Sở đã đi về phía thùng rác rồi ném cái thẻ vào đó.

“Em…”

Giang Thần mở miệng nhưng không nói ra.

Đường Sở Sở mắng mỏ: “Bớt làm mấy chuyện không đứng đắn đi, làm giả thẻ hơn nữa còn là thẻ sĩ quan, đây là tội lớn.”

“Ồ, anh biết rồi.” Giang Thần bất lực đáp một tiếng liếc nhìn thùng rác rồi âm thầm nhớ vị trí của con đường này để lúc về bảo Niếp Vân giúp nhặt lại giúp anh.

“Còn nữa…”

Đường Sở Sở lại giơ tay ra.

“Hả, hết rồi, anh chỉ làm giả một cái, làm gì còn chứ.”

“Kim bạc.”

“Ừm.”

Giang Thần biết Đường Sở Sở muốn nói gì nên cô nhân lúc Đường Sở Sở không chú ý anh cầm một cây kim đâm vào người cô.

Đường Sở Sở chỉ cảm thấy lồng ngực tê dại.

Cảm giác tê dại ngay lập tức lan ra khắp cơ thể, cô không thể cử động thậm chí còn không có sức để mở miệng.

Giang Thần cười ha ha rồi nhanh chóng rút cây kim ra nói: “Đơn giản như thế này thôi.”