Long Vương Trở Lại

Chương 503




Chương 503

Giang Thần vươn tay ôm cô, cười nói: “Không sao, có thể có chuyện gì được. Không phải là anh chém gió, nhưng dăm ba vài chục người này, anh chẳng thèm để mắt đến.”

“Thằng, thằng nhãi, mày, mày có biết tao là ai không?”

Hứa Vi lảo đảo bò dậy.

Song, Giang Thần cầm cái ly trên bàn lên, ném mạnh một phát.

Bốp.

Cái ly đập vào đầu Hứa Vi.

Đầu anh ta lập tức nứt ra, máu tươi chảy ra, lập tức nhuộm đỏ cả khuôn mặt, đau đến mức anh ta lăn tròn trên đất.

Trông thấy cảnh này, Đường Sở Sở sợ đến mức mặt mày tái mét, vội vàng nói: “Chồng, mau, mau đi thôi! Đợi lát nữa cảnh sát tới, anh coi như xong đấy.”

Giang Thần khẽ dừng lại, nói: “Không sao, xem ra Giang Trung này có hiện tượng thương nhân và cảnh sát thông đồng với nhau, quả thật là bẩn thỉu, xấu xa, đã đến lúc chỉnh đốn lại rồi.”

Thật ra, cảnh sát sớm đã đến rồi, chỉ là vẫn luôn ở bên ngoài không đi vào.

Bởi vì Hứa Vi đã đánh tiếng trước rồi.

Hứa Vi đau đến mức lăn tròn trên đất. Anh ta gào lên một cách dữ tợn: “Thằng nhãi, mày chết chắc rồi! Không giết chết mày, tao không phải là Hứa Vi.”

Nói xong, anh ta lấy điện thoại ra gọi.

Đường Sở Sở nghe cảnh sát sắp lên, lập tức sợ hãi.

Trước đó cô không sợ. Bởi vì bọn họ không sai, là cửa hàng dược phẩm Đệ Nhất bắt nạt khách, ép buộc bọn họ mua đồ. Bây giờ Giang Thần lại đánh nhiều người bị thương như vậy.

Chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ. Nói nhỏ, cũng chỉ là chuyện nói một câu là giải quyết được. Nói to, thì đây chính là đánh nhau, đả thương người, phải ngồi tù.

“Chồng, làm sao đây, làm sao bây giờ? Đúng rồi, nhà họ Hà có người trong quân khu, em lập tức gọi điện thoại cầu cứu.”

Đường Sở Sở nhớ ra gì đó, đang muốn gọi điện thoại.

Giang Thần lập tức nói: “Vợ, không sao đâu, thật sự không sao. Đừng gọi điện thoại làm phiền người khác, anh có thể giải quyết chuyện này, tin tưởng anh…”

Lúc này, có tiếng bước chân truyền đến.

Mười mấy cảnh sát lên lầu.

Nhìn thấy tầng hai bị đập phá tan tác, còn có mấy chục người đang nằm dưới đất, những cảnh sát đó đều há hốc mồm.

Liếc nhìn Giang Thần vẫn đang ngồi với vẻ mặt bình thản.

Những người đó đều bị thằng nhóc này đánh gục sao?

“Đội trưởng Đinh, cuối cùng cậu cũng đến.”

Hứa Vi nhịn đau, giơ tay ôm đầu, bò từ dưới đất dậy, chỉ tay về phía Giang Thần, sắc mặt dữ tợn, đáng sợ, hét lớn: “Chính, chính là nó, mau bắt lấy. Tôi phải bắt nó ở trong tù cả đời này.”

Đinh Huy nhìn Giang Thần một cái, chợt ra lệnh: “Bắt lại.”

Mấy cảnh sát lập tức rút súng, cẩn thận đi về phía Giang Thần.

Một người có thể đánh gục mấy chục người, tuyệt đối không phải là loại hiền lành gì, phải cẩn thận.