Chương 502
“Ha ha…” Hứa Vi cười lớn: “Hôm nay e là cảnh sát không đến được đâu.”
Đường Sở Sở phát giác được điều gì đấy, sắc mặt khẽ thay đổi.
Cô muốn kéo Giang Thần rời đi, nhưng xung quanh toàn là đàn ông cao to cầm vũ khí.
Sắc mặt cô thoáng chốc trở nên tái mét.
Giang Thần trầm mặt, lạnh lùng nói: “Không dạy dỗ mày một chút, thì mày tưởng tao dễ chọc…”
“Giết nó cho tôi…”
Theo sau tiếng hét lớn của Hứa Vi.
Mấy chục người đồng thời ra tay, cầm vũ khí đánh về phía Giang Thần.
“A…”
Đường Sở Sở sợ hãi kêu lên, nhắm mắt lại.
Giang Thần kéo Đường Sở Sở, nhanh chóng xông về phía Hứa Vi.
Trong lúc xông đến, anh nắm chặt nắm đấm, nhanh chóng đấm ra.
Lồng ngực của người đàn ông cao to xông ở đằng trước nhất lập tức bị đánh trúng, cả người cong lại, cơ thể bay ngược ra sau, va vào mấy người đằng sau lưng.
Giang Thần bế Đường Sở Sở lên, cơ thể nhảy bật lên hơn hai mét, tung ra một cú đá.
Lập tức có một người bị đá lùi.
Sau đó đạp lên vai của một người, trong nháy mắt đã xuất hiện sau người Hứa Vi.
Lúc thả Đường Sở Sở xuống, anh túm Hứa Vi lên, dùng sức ném mạnh một phát, anh ta tông ngã hết mấy người.
“Á…”
“Đau…”
“Má ơi…”
“Lộp bộp…”
Có tiếng gào thét đau đớn và tiếng đồ vật đổ vỡ truyền ra từ tầng hai.
Mấy phút sau.
Toàn bộ mấy chục người nằm hết dưới đất.
Còn Giang Thần thì đã ngồi xuống rồi.
Đường Sở Sở vẫn dựa trong lòng anh, nhắm mắt, hai tay ôm chặt bờ vai anh.
Cô không dám mở mắt ra.
Mãi đến khi không còn tiếng động, cô mới mở mắt ra, đập vào mắt là một khuôn mặt quen thuộc.
Cô thở phào một hơi: “Không sao chứ?”
Phát hiện hai tay mình đang ôm lấy vai Giang Thần, khuôn mặt cô đỏ lên, vội vàng bỏ ra.
Cô đứng dậy, xoay người nhìn, trông thấy mấy chục người đang nằm trên đất và một phòng thuốc bừa bộn, thuốc bắc rơi đầy đất, cô sợ đến mức thét lên.
Lại lần nữa nhảy vào lòng Giang Thần.