Chương 490
Ngay sau đó, cô nở nụ cười vui mừng rạng rỡ: “Uầy, nhất cậu rồi, chúc mừng cậu nha. À mà, Vĩnh Thái của tớ cũng đang định gia nhập Thời Đại Khoa. Giờ cậu đã là phó tổng giám đốc rồi, chừng nữa nhớ giúp tớ nha.”
Nghe vậy, Hứa Tinh hơi trầm mặc.
“Sở Sở nè, tuy tớ là phó tổng giám đốc Thời Đại Khoa, nắm trong tay quyền lực cực lớn, nhưng lạm dụng quyền lực vì lợi ích cá nhân là điều cấm kỵ trong nghề. Nếu Vĩnh Thái thực sự đạt tiêu chuẩn xúc tiến đầu tư, tớ nhất định sẽ giúp cả hai tay hai chân. Còn nếu đến cả tư cách Vĩnh Thái cũng không đáp ứng được, thì kêu tớ giúp cậu khác gì bắt tớ đi lầm đường lạc lối, trái với đạo đức nghề nghiệp, cậu nói coi đúng không nè? ”
Đường Sở Sở thè lưỡi tinh nghịch.
“Tớ sẽ cố gắng hết sức để Vĩnh Thái đủ điều kiện trong thời gian ngắn nhất có thể. Nhưng đến lúc đó, cậu nhớ hé hé cho tớ vài tin tình báo nha.”
Hứa Tinh phì cười: “Ô kê con dê.”
Họ dùng bữa tại phòng ăn riêng.
Và trong phòng riêng này có một chiếc TV LCD.
Lúc này, TV đang chiếu chuyên mục tin nóng mỗi ngày: “Kính chào quý vị khán giả đang theo dõi chương trình thời sự trưa nay, chúc quý vị có một buổi trưa mát lành. Chào mừng quý vị khán giả đã đến với bản tin Thời Đại Khoa. Vào trưa ngày hôm nay, ngôi sao nổi tiếng Thái Khôn đã xuất hiện tại Thời Đại Khoa….”
Đường Sở Sở đang ăn nghe tiếng TV thì hai mắt đột nhiên sáng lên, cô ngẩng đầu nhìn chằm chằm lên TV.
“Wow, là Thái Khôn thật kìa.”
Hứa Tinh hỏi: “Sao thế, cậu cũng thích Thái Khôn hả?”
“Đúng đúng, tớ là fan ruột luôn á nha. Từ nhạc, phim điện ảnh cho tới phim truyền hình của anh ấy, cái nào tớ cũng thích.”
“Theo nguồn tin mới nhất, Thái Khôn đã ký hợp đồng với công ty giải trí Thời Đại Khoa. Tuy nhiên, mới hôm nay, có người muốn tập kích Thái Khôn và còn làm vệ sĩ của Thái Khôn bị thương. Để biết thêm thông tin chi tiết, xin mời quý vị cùng hướng mắt về màn ảnh… ”
Trên màn hình TV xuất hiện hình ảnh Giang Thần bị hàng chục nhân viên bảo vệ vây quanh.
Cuối cùng còn có một bức ảnh cảnh Giang Thần xin lỗi.
Nhìn thấy Giang Thần, sắc mặt Đường Sở Sở bỗng trở nên ảm đạm.
Hứa Tinh cũng cau mày, cô ta nói nhỏ: “Tên này bị cái quái gì vậy, bộ không muốn sống hay sao mà tập kích Thái Khôn?”
Nhận ra vẻ mặt của Đường Sở Sở có hơi bất ổn, Hứa Tinh hỏi: “Sở Sở, cậu không sao chứ?”
“Không, không sao.”
Giang Thần ở nhà xấu mặt đã quá đủ, nay còn xấu mặt lên cả TV.
“Sở Sở, không phải tớ nhiều chuyện, nhưng thật tình là Giang Thần không xứng với cậu chút nào. Hay hôm nào tớ rảnh, tớ giới thiệu cậu Ngụy cho cậu nhe.”
“Thôi khó quá cho qua.” Đường Sở Sơt ngăn lại.
“Haizzz.”
Hứa Tinh cũng lắc đầu, thầm tiếc thay cho Đường Sở Sở.