Chương 484
“Khôn Khôn, hôm nay chúng ta có hai nhiệm vụ, một là ký hợp đồng, hai là dàn cảnh dựng tin tại Thời Đại Khoa này, thu hút sự đồng cảm của dư luận.”
Thái Khôn gật đầu và nói: “Ừm, chị Hồng làm việc em rất yên tâm.”
Chị Hồng nói với các vệ sĩ: “Khi ra thang máy, nhớ đợi một lúc xem có ai ra thang máy một mình không. Nếu có thì mấy cậu nhào ra bắt lại, còn tôi sẽ lập tức gọi báo cho bên truyền thông, dựng lên tin nóng. ”
“Ok chị Hồng.”
Các vệ sĩ gật đầu.
Rất nhanh sau đó, thang máy đã đến tầng dưới. Truyện hay luôn có tại == TгЦмtгuуe И.v n ==
Thái Khôn và nhóm của anh ta không vội bước ra mà từ tốn quan sát chờ thời cơ.
Không bao lâu sau, Giang Thần cũng đã đến tầng trệt.
Thấy nhóm người Thái Khôn trước mặt, nhưng vì ý định xin chữ ký đã vụt tắt nên anh định sẽ vòng đi hướng khác.
Vừa đến vị trí cách Thái Khôn vài mét, đám vệ sĩ của Thái Khôn lập tức hành động.
Hai tên chắn quanh Thái Khôn, hai tên còn lại thì đồng loạt tấn công Giang Thần.
Giang Thần đi tới, anh cũng không ngờ hai tên vệ sĩ này lại đột nhiên tấn công mình.
Giang Thần thân là chiến thần Nam Hoang trải qua hàng trăm trận chiến, chỉ với hai tên vệ sĩ cỏn con thì làm gì có cửa tiếp cận anh.
Nắm chặt nắm đấm, tấn công chớp nhoáng.
Hai tên vệ sĩ bị đánh ngã nhào ngay tức khắc.
“Anh, anh muốn gì?”
Hai tên vệ sĩ còn lại nhìn chằm chằm Giang Thần bằng ánh mắt cảnh giác.
Giang Thần thấy rất khó hiểu.
Tôi đã làm gì, tôi không làm gì cả, đang yên đang lành tự nhiên nhào vô đánh tôi làm quái gì?
“Bảo vệ, bảo vệ đâu, bớ người ta, bớ người ta đánh người, đánh người…”
Chị Hồng lập tức hét lên.
Tiếng hét thất thanh này đã thu hút sự chú ý của các bảo vệ Thời Đại Khoa. Ngay tức khắc, hơn ba mươi bảo vệ xông vào với roi điện trên tay.
Đám bảo vệ thấy đây là đại minh tinh, thêm nữa là hai vệ sĩ đang nằm đo đất kêu đau thảm thiết.
Bảo vệ lập tức cảnh giác và vây lấy Giang Thần.
Bảo vệ quát: “Không được nhúc nhích.”
Đang trong công ty của mình, Giang Thần cũng không định tùy tiện ra tay, anh giơ hai tay lên và nói trong bất lực: “Ok, không nhúc nhích. Nhưng mấy anh bảo vệ à, vầy là sao đây?”
Thái Khôn giả vờ sợ chết khiếp.
Anh ta đưa tay vỗ vỗ ngực, vờ như vẫn còn hoảng sợ: “Nguy hiểm thật!”
Anh ta liếc nhìn Giang Thần, rồi lại liếc nhìn tên vệ sĩ vừa đứng dậy sau khi bị Giang Thần hạ đo ván.