Chương 465
Mà Giang Thần lại ghi nhớ chuyện này vào trong lòng.
Ăn xong, anh dọn dẹp bát đĩa, rồi rửa bát.
Bận bịu hơn nửa tiếng đồng hồ mới dọn xong nhà bếp, anh xách túi rác từ trong bếp đi ra.
“Mẹ, con ra ngoài đổ rác.”
“Sở Sở, anh ra ngoài đổ rác”
Giang Thần nói hai câu, nhưng không ai trả lời anh.
Anh cũng quen rồi.
Anh xách túi rác ra cửa.
Lúc ra ngoài, sau khi vứt rác xong, anh lấy điện thoại ra gọi cho Tiểu Hắc.
“Chuyện gì vậy anh Giang?”
Sắc mặt Giang Thần âm u, anh lạnh lùng nói: “Gọi Quỷ Kiến Sầu, bảo cho tôi mượn một ngàn người.”
Tiểu Hắc đang nằm dưới đất, trong khi giường của anh ta đã bị Văn Tâm chiếm.
Anh ta lập tức lật người đứng dậy và hỏi: “Sao vậy, xảy ra chuyện gì?”
“Dăm ba chuyện nhỏ ấy mà, gọi một ngàn người với ba trăm máy xúc qua nhà máy công ty dược phẩm Bạch Vân san thành bình địa cho tôi. Anh lái xe đến đón tôi, chúng ta tới tổng bộ công ty dược phẩm Bạch Vân.”
“Ok.”
Tiểu Hắc cúp điện thoại và gọi ngay cho Quỷ Kiến Sầu.
“Đại ca quỷ, tập hợp một ngàn đàn em, ba trăm máy xúc qua nhà máy của công ty dược phẩm Bạch Vân san thành bình địa cho tôi. Đừng làm ai bị thương, xảy ra chuyện gì đã có Tiêu Dao Vương phía sau lo liệu.”
Văn Tâm đang ngồi nghịch điện thoại trên giường, nghe thấy đám người Tiêu Dao Vương thì đột nhiên phấn chấn, cô ta lật người đứng dậy, trên mặt lộ vẻ hưng phấn hỏi: “Anh Tiểu Hắc, sao dạ, xảy ra chuyện gì?”
Lúc này, Văn Tâm không trang điểm đậm nữa mà chỉ để mặt mộc.
Trông cô rất xinh, nước da trắng nõn và hơi mũm mỉm.
Cô ta mặc váy jean ngắn, phối với một chiếc áo màu trắng ngắn tay, trên ngực có hoạ tiết hoạt hình.
Tiểu Hắc liếc cô một cái, nói: “Cô ở phòng khám đợi đặng tôi còn yên tâm.”
Nói xong, Tiểu Hắc xoay người và đi ra ngoài.
“Ê, Tiểu Hắc, đợi tôi.”
Văn Tâm vội vàng đứng dậy, vừa đeo giày vừa hét.
Bước chân Tiểu Hắc đã dần xa, cô ta cầm giày, đuổi theo với đôi chân không.
Bên ngoài, trên xe.
Tiểu Hắc cau mày: “Quậy vừa thôi, tôi phải đi làm chính sự.”
“Tôi, tôi không có quậy à nha. Tôi cũng muốn đi làm chính sự chứ bộ. Tôi nói anh biết, tôi giỏi lắm á, gì mà karate, rồi taekwondo, vĩnh xuân quyền, thái cực quyền, bát quái liên hoàn chưởng, rồi muay thái nữa, cái nào tôi cũng biết hết á. Dăm ba cái đánh đấm, chuyện nhỏ, đảm bảo với anh tôi là cao thủ thứ thiệt, chắc chắn sẽ không kéo chân anh.”
Tiểu Hắc đau cả đầu.
Sao anh lại xui xẻo đến mức đụng phải cô nàng lắm chuyện này chứ.