Long Vương Trở Lại

Chương 443




Chương 443

“Ai nói là không có việc gì, việc lớn đời người không phải là việc sao?” Giang Thần vỗ vai Tiểu Hắc, nói: “Nhân cơ hội này tìm một cô vợ, sinh một đứa nhỏ mập mạp đi. Đúng rồi, cô gái này là ai vậy? Tối hôm qua dẫn ra à? Tôi nhắc nhở anh, người như vậy chơi đùa là được rồi, đừng có nghiêm túc, muốn tìm vợ thì phải tìm người đứng đắn một chút.”

Văn Tâm đột nhiên không vui.

Cô ta chống eo mắng: “Anh mắng ai không đứng đắn? Anh mới không đứng đắn, cả nhà anh đều không đứng đắn đấy.”

Tiểu Hắc đột nhiên nói: “Anh Giang, cô ta là một người điên, anh đừng so đo với cô ta.”

Giang Thần chẳng thèm so đo với cô nhóc này.

“Nếu anh đã đồng ý, vậy tôi trả lời Tiêu Dao Vương đây, đợi sau khi chọn lựa xong mười ngàn người, anh đi đi.”

Giang Thần quay người rời đi.

Sau khi nhìn thấy Giang Thần rời đi, ánh mắt của Văn Tâm dừng lại trên người Tiểu Hắc lần nữa.

Tài liệu cơ mật.

Tiêu Dao Vương.

Mười ngàn người?

Cô ta sờ cằm, trong lòng lẩm bẩm: “Hai người này là ai thế? Sao có thể tiếp xúc với tài liệu cơ mật, còn quen Tiêu Dao Vương? Chẳng lẽ… là ông lớn nào đó?”

Trước mắt cô ta sáng lên.

Cô ta cũng không ngờ thế mà mình lại có thể gặp được ông lớn trong quân khu.

Cô ta đột nhiên dùng hai tay ôm lấy cánh tay Tiểu Hắc, nhỏ giọng hỏi: “Anh tên Tiểu Hắc à? Anh Tiểu Hắc, rốt cuộc anh là ai vậy?”

“Buông tay…” . Truyện Full

Tiểu Hắc bỗng chốc vung tay Văn Tâm ra, đuổi theo ra ngoài.

Ở trước cửa phòng khám Phàm Nhân, có một chiếc xe Jeep đang đậu.

Tiêu Dao Vương đang ở trên xe, ông ta chưa rời đi mà đang đợi câu trả lời của Giang Thần.

Rất nhanh, Giang Thần đã đi ra, ném tài liệu cho Tiêu Dao Vương, nói: “Tiểu Hắc đồng ý rồi, có thể làm sĩ quan huấn luyện, nhưng cậu ta không nhận lệnh của ông.”

Nghe vậy, Tiêu Dao Vương vui mừng, nói: “Vậy thì tốt quá rồi, tôi lập tức trở về truyền lệnh xuống, hôm nay bắt đầu chọn người từ các quân khu lớn, tranh thủ tạo ra một chiến đội đặc biệt làm át chủ bài.”

Ông ta rất rõ Giang Thần và Tiểu Hắc là người thế nào.

Họ là những tướng quân đã trải qua trăm trận đấu, người mà bọn họ huấn luyện ra chắc chắn sẽ là người có năng lực vượt trội.

Tiểu Hắc đi đến, nhìn Tiêu Dao Vương trong xe, cười nói: “Tiêu Dao Vương, tôi có thể đi, nhưng đây không phải là thuyên chuyển chức vụ, mà là đi giúp đỡ ông. Tôi nói trước, nếu tôi muốn đi thì sẽ đi bất kỳ lúc nào, đến lúc đó ông đừng lấy cấp trên ra chèn ép tôi.”

“Chắc chắn, chắc chắn rồi, cậu muốn đi lúc thì thì có thể đi lúc đó, chắc chắn sẽ không níu giữ.” Tiêu Dao Vương cười xán lạn.

Có thể có được sự ủng hộ của hai người này đã là vinh hạnh to lớn rồi.

Ông ta không yêu cầu hai người thường xuyên ở lại.

Văn Tâm đi đến, đứng ở trước cửa phòng khám, nhìn người đàn ông trung niên trong xe, ngẩn ra.

Đây, đây thật sự là Tiêu Dao Vương sao?