Chương 427
Ngô Mẫn thậm chí còn lấy ra một số bộ váy đẹp và một số trang sức vô giá, cô ta hưng phấn chạy vào trong phòng, thay quần áo, đeo bông tai, dây chuyền và nhẫn.
“Chồng à, như thế nào, có đẹp không?”
Cô ta bước ra ngoài đang đi đến phòng khách.
Đường Tùng bất ngờ kêu lên: “Oa, xinh đẹp, vợ à, bộ váy này tuy đơn giản nhưng được may theo yêu cầu đấy.”
Nghe vậy, trong lòng Ngô Mẫn vui vẻ vô cùng.
Còn Hà Diễm Mai thì bắt đầu lo lắng, bà ta càu nhàu nói: “Cậu Ngụy có tiền, cậu Giang cũng có tiền. Như này thì nên gả Sở Sở cho ai đây?”
“Cả hai.” Đường Tùng hưng phấn nói.
“Bốp!”
Hà Diễm mai búng vào trán cậu ta một cái.
Cậu ta lập tức ngậm miệng lại, sau đó đi tới một vali tiền: “Mẹ, vali tiền này cho con được chứ?”
Hà Diễm Mai liếc cậu ta một cái rồi khiển trách: “Đưa cái gì mà đưa? Tiền này, mẹ giữ trước, ngày mai gửi tiết kiệm vào ngân hàng.”
Trong phòng.
Đường Sở Sở hết cả hơi.
“Ngày mai sẽ đến tập đoàn Giang Long, tìm cậu Giang đó, gửi lại những món sính lễ này.”
Giang Thần cười nói: “Vợ à, cho em rồi thì là của em, em cứ nhận đi.”
“Như này làm sao được, em là người đã có chồng.”
Nghe vậy, Giang Thần không nói nữa.
Cả hai đều không mở miệng nói chuyện.
Bầu không khí trong phòng đột ngột thay đổi.
Giang Thần và Đường Sở Sở đợi trong phòng, đợi đến khi màn đêm yên tĩnh, cả nhà đã ngủ say.
Đường Sở Sở đi tắm.
Còn Giang Thần, trong tay cầm một hộp đồ, trái tim nhỏ bé của anh đập thình thịch, thình thịch.
Rất nhanh, Đường Sở Sở đã tắm rửa sạch sẽ bước ra.
Cô quấn một chiếc khăn tắm, chỉ che những bộ phận quan trọng, làn da trắng nõn, đôi chân dài trắng nuột lộ ra vài giọt nước như pha lê trên người.
Cô chỉ vào phòng tắm, mặt đỏ ửng: “Đi, đi tắm rửa một chút đi.”
“Ừ.”
Giang Thần lập tức đi vào phòng tắm, cả người như bị máu gà chọi.
Anh tắm rất nhanh, chưa đầy năm phút, đã mặc chiếc quần đùi ra ngoài.
Đường Sở Sở đã nằm trên giường, khăn tắm vất sang một bên, trên người cô quấn chăn bông, chỉ lộ ra khuôn mặt thanh tú.
Hai má cô ửng hồng, như trái táo chín đỏ mọng, làm người ta muốn cắn xuống một phát.
Cô nhích người sang một bên chừa ra một vị trí trên giường.
Giang Thần kích động nhảy lên giường.
Anh nằm trên giường, thân thể Đường Sở Sở khẽ run lên.