Chương 379
Trương Nguyên quỳ gối trước mặt Đường Thiên Long, nước mắt ông ta rơi lã chã.
“Ông chủ, Giang Thần uy hiếp tôi, cậu ta dọa sẽ ném tôi từ tầng tám xuống đất, bắt tôi phải tới gặp ông, nói chuyện này không liên quan đến Đường Sở Sở, còn yêu cầu tôi nói chuyện này là do tổng giám đốc Hải hạ lệnh.”
“Rầm!”
Đường Thiên Long vỗ bàn một cái, quát: “Đồ khốn nạn, đúng là coi trời bằng vung mà.”
“Ông chủ, ông phải bảo vệ tôi, ông không biết Giang Thần hung tợn đến thế nào đâu, cậu ta sẽ giết tôi mất.”
“Nó dám sao.” Đường Thiên Long lạnh lùng nói: “Tôi muốn xem nhà đó muốn làm gì, Đường Lỗi…”
“Ông nội.” Đường Lỗi hưng phấn đứng lên.
Đường Thiên Long tức giận hét lên: “Đi, mang cả nhà Đường Sở Sở đến đây.”
“Vâng ạ.”
Đường Lỗi với vẻ mặt tự mãn, trong lòng anh ta hừ lạnh một tiếng: “Đường Sở Sở, để tao xem xem lần này mày xoay sở kiểu gì.”
Biệt thự nhà họ Đường cách nhà Đường Sở Sở không xa, Đường Lỗi cũng không gọi điện thoại, mà là tự mình đến nhà họ Đường đòi người.
Giang Thần đã quay trở về.
Nhìn cả nhà ngồi trong phòng với vẻ mặt chán nản, anh cười nói: “Đừng lo lắng, Trương Nguyên đã thừa nhận rồi, bây giờ ông ta đã đến biệt thự của nhà họ Đường nhận lỗi rồi, sớm thôi, ông nội sẽ tự mình đến tận cửa tìm chúng ta.”
Nghe vậy, Đường Sở Sở liếc mắt nhìn Giang Thần, hỏi: “Anh, anh đã làm gì với Trương Nguyên?”
Giang Thần cười nhẹ: “Loại người như vậy phải dọa cho một trận, anh suýt chút nữa đã ném ông ta từ tầng tám xuống, lời nào dọa được anh cũng nói hết rồi, còn yêu cầu ông ta phải đến biệt thự lớn của nhà họ Đường nhận lỗi với Đường Thiên Long nữa.”
“Hah a, anh rể, làm tốt lắm.”
“Con rể, bớt giận.”
Hiếm thấy cả nhà khen ngợi Giang Thần, Giang Thần chỉ cười nhạt.
Không lâu sau đó, bỗng có tiếng gõ cửa.
Giang Thần cười nói: “Chắc là người của nhà họ Đường đến đó.”
Hà Diễm Mai phân phó: “Đường Tùng, con ra mở cửa đi.”
“Tuân lệnh.”
Đường Tùng đứng dậy mở cửa.
Nhìn thấy Đường Lỗi đứng ở cửa, Đường Tùng trầm mặt nói: “Bây giờ cầu xin chị gái tôi cũng vô dụng, trừ phi quỳ xuống nhận lỗi.”
“Cái gì?”
Đường Lỗi thất thần một lúc mới quay ra mắng mỏ: “Đường Tùng, cậu là đồ ngốc à? Ai đến cầu xin Đường Sở Sở ở đây? Ông nội kêu tôi đến gọi cả gia đình cậu đến biệt thự lớn của nhà họ Đường.”
“Hả?”
Đường Tùng sửng sốt, hỏi: “Chẳng phải Trương Nguyên đã nói hết rồi sao?”
“Ha ha, đúng vậy.” Đường Lỗi bật cười: “Tôi đã nói rồi, đi hay không thì tùy, tôi về trước.”