Chương 336
Giang Thần nhìn Đường Sở Sở, nói: “Sở Sở, anh với em họ là hoàn toàn trong sạch, thật sự không phải như em nhìn thấy. Tình yêu của anh dành cho em có trời đất chứng giám, em bảo anh chết, anh nhất định không dám tham sống sợ chết, sao em lại có thể không tin tưởng anh như vậy chứ?”
Giang Thần vẫn luôn không có cơ hội giải thích.
Bây giờ, rốt cuộc cũng có cơ hội giải thích rồi.
“Tôi, tôi tin anh. Bây giờ, anh có thể ra mặt giúp nhà họ Đường một lần không?”
“Sở Sở, em vẫn chưa tin tưởng anh.” Giang Thần bày ra vẻ mặt oai phong lẫm liệt, nói: “Anh đã nói rồi, anh với Hà Tâm không có gì cả, muốn ra mặt thì cũng là mấy người thôi. Cô ấy là em họ của em mà mọi người ở đây còn không thỏa thuận được, một người ngoài như anh làm sao có thể làm gì?”
Những lời này của Giang Thần cũng là nói thật.
Nhưng mà, trong mắt người nhà họ Đường lại thấy anh là đang ra vẻ, cố gắng tận dụng để đòi được lợi ích nhiều hơn mà thôi.
Đường Thiên Long lạnh giọng hỏi: “Nói đi, cậu muốn điều kiện gì, chỉ cần không quá đáng thì tôi đều sẽ đồng ý với cậu.”
Đường Hải mở miệng nói: “Một trăm triệu thì sao?”
Giang Thần nhún vai một cái.
Một trăm triệu?
Anh có giống người thiếu tiền lắm sao?
Bây giờ toàn bộ thành phố mới Thời Đại Khoa đều là của anh, giá trị lên tới cả ngàn tỷ.
Hơn nữa, anh cần tiền thì đi tới Nam Hoang một chuyến là có ngay mấy ngàn tỷ.
Cả nhà họ Đường đều lạnh lùng nhìn Giang Thần.
Đường Thiên Long giận xanh mặt, nói: “Một trăm triệu còn chưa đủ sao, tôi cho một mình cậu cả một trăm triệu, chỉ cần cậu có thể giải quyết chuyện này, hóa giải được nguy cơ của nhà họ Đường thì tôi đồng ý cho một mình cậu một trăm triệu.”
Đường Sở Sở cũng tha thiết nhìn Giang Thần với ánh mắt mong chờ.
Vẻ mặt long lanh nước mắt đó khiến lòng Giang Thần tê rần.
Anh ngồi xuống ghế sô pha, kéo lấy tay của Đường Sở Sở.
Đường Sở Sở theo bản năng tránh né.
Mặt Giang Thần khựng lại, nhìn Đường Sở Sở nói: “Sở Sở, em vẫn chưa tin tưởng anh, cả nhà mấy người đều không có ai tin tưởng tôi, tôi là kiểu người thiếu tiền sao? Tôi chỉ muốn chứng minh mình trong sạch mà thôi, các người chính là không hề tin tưởng tôi. Nếu tin tưởng tôi sớm một chút thì làm sao có thể xảy ra nhiều chuyện như này chứ?”
Đường Thiên Long ngó Giang Thần một cái: “Ý cậu là cũng vì không tin cậu nên nhà họ Đường mới xảy ra tai nạn như này. Đây là do cậu làm?”
“Ài, nói đúng rồi.” Giang Thần bắt chéo chân, lấy một điếu thuốc ra châm.
“Trước đó tôi có nói cho ông biết là tôi đã chuẩn bị xong xuôi hết rồi, chỉ cần tôi gọi một cú điện thoại thì Ngụy Quang sẽ tới cửa xin lỗi, bây giờ có rồi. Đi tin tưởng vào Thần Bắc à, tôi đã nói rồi, thư ký tướng quân của nhà họ Thần sẽ ngã ngựa sớm thôi, mấy người còn bảo tôi nói điêu nữa đi?”
Người nhà họ Đường ngơ ngác nhìn nhau.
Ai cũng kinh hãi trước lời của Giang Thần nói.
Một kẻ ở rể lại có năng lực lớn như vậy, có thể khiến Tiêu Dao Vương đích thân ra mặt?
Sau một lúc ngây người, người nhà họ Đường rốt cuộc cũng hiểu rõ.
Giang Thần là đang nhân cơ hội mọi chuyện vỡ lỡ rồi mới ra oai, tỏ vẻ mình đây rất lợi hại.