Chương 316
Từ khi nào mà Đường Thiên Long ông ta lại có thể diện lớn đến như vậy?
Quản lý của Thương Minh Năm Tỉnh tự mình dẫn người đến tận cửa nhận lỗi, hơn nữa đây còn là người nhà họ Hứa, thành viên của Thương Minh Năm Tỉnh, lại có thể quỳ dưới mặt đất như vậy sao?
Đường Hải, Đường Lỗi và mấy người nhà họ Đường khác cũng chạy ra.
Nhìn thấy đám người Hứa Chí quỳ ngoài cửa ra vào, bọn họ cũng sững sờ, há to miệng.
Dường như vừa nhìn thấy chuyện gì rất đáng sợ.
“Chuyện này, ông nội?” Đường Lỗi có chút không hiểu.
Ngụy Quang thấy Đường Thiên Long rất lâu sau vẫn không nói năng gì, ông ta lập tức nắm tóc Hứa Chí, kéo anh ta dưới đất đứng dậy, vung tay lên tát cho anh ta mấy cái.
“Bốp bốp bốp.”
Tiếng tát giòn giã vang dội.
Hứa Chí bị đánh đến mức khóe miệng hộc máu.
Anh ta chẳng dám phản đối câu nào, khóc lóc cầu xin tha thứ: “Cụ Đường, tôi sai rồi, tôi có mắt không nhìn thấy núi Thái Sơn, không biết là ông quen biết với tướng quân, ông hãy coi tôi như một cái rắm, tha cho tôi đi.”
“Tướng quân?”
Lúc này Đường Thiên Long mới chợt hiểu ra.
Thần Bắc đi theo lại càng mặt mũi rạng rỡ hơn.
Anh ta cho rằng việc anh ta gọi điện thoại đã có tác dụng rồi, chú anh ta ra mặt thay anh ta.
Anh ta bước đến, đá lên người Hứa Chí một cái.
Anh ta vốn dĩ xuất thân là lính đặc công, đá một cái cũng khá mạnh.
Thân thể Hứa Chí lăn mấy vòng.
Nhưng mà anh ta không dám oán hận một câu nào, lại bò dậy lần nữa, quỳ xuống mặt đất.
Đường Lỗi cũng ra oai, kiêu căng ngạo mạn bước đến, đi tới trước mặt Thu Lộ, ngồi xổm xuống, nâng cằm Thu Lộ lên, để cô ta ngẩng đầu lên.
Trên mặt anh ta lộ ra vẻ đắc ý khó mà che giấu được: “Thu Lộ, lúc trước là cô nhổ nước bọt lên người tôi đúng không?”
Thu Lộ sợ hãi đến mức toàn thân run rẩy, trên mặt cô ta lộ vẻ cầu xin tha thứ, nói: “Anh, anh Lỗi, tôi sai rồi, cầu xin anh tha cho tôi lần này.”
Đường Lỗi đứng dậy, quát to: “Bảo vệ.”
Hai bảo vệ nhà họ Đường đi tới, kêu lên: “Cậu Lỗi, có gì dặn dò.”
Đường Lỗi chỉ mười mấy bảo vệ đang quỳ dưới mặt đất, nói: “Đánh cho tôi.”
“Dạ.”
Hai người bảo vệ nhà họ Đường xắn tay áo lên, đấm đá một trận với mười mấy bảo vệ cùng với Hứa Chí và Thu Lộ đang quỳ dưới mặt đất.
Cửa chính biệt thự nhà họ Đường không ngừng có tiếng kêu rên vang lên.
Giờ phút này, Đường Lỗi rất oai phong.
Thần Bắc lại càng kiêu ngạo ngẩng cao đầu.
Đường Uyển Tâm làm vợ của Thần Bắc, cũng cảm thấy vô cùng tự hào.