Long Vương Trở Lại

Chương 266




Chương 266

Gương mặt tươi cười, tiếp đón Hà Tâm đi vào trong Mỹ Vị Hiên..

Giang Thần vẫn đi theo Hà Tâm đến Mỹ Vị Hiên.

Anh không quấy rầy Hà Tâm và La Phong đi ăn cơm, chỉ cần không có chuyện thì anh sẽ không xuất hiện. Anh định đợi họ ăn xong rồi anh đón người về, thế là đã hoàn thành tốt nhiệm vụ mà Đường Sở Sở giao cho rồi.

Bên ngoài Mỹ Vị Hiên, bãi đậu xe ô tô ngoài trời.

Giang Thần dừng xe xong, sau khi xuống xe, nhìn xe jeep đi theo cách đó không xa.

Anh bước đến gõ nhẹ vào tấm kính.

Kính xe hạ xuống.

Hoắc Đông nhìn Giang Thần ngoài xe, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ.

“Hoắc tướng quân, khu quân sự không sao chứ? Anh theo dõi tôi cả ngày, là ý gì vậy, anh nghi ngờ tôi à?”

Hoắc Đông vội vàng nói: “Hắc hắc… Anh Giang, không phải là Tiêu Dao Vương nhà tôi lo anh xảy ra chuyện ngoài ý muốn sao, nên mới phái tôi âm thầm bảo vệ anh đó.”

“Bảo vệ tôi?”

Giang Thần đột nhiên bật cười: “Hoắc tướng quân, anh đang đùa cái quái gì vậy, tôi còn cần bảo vệ sao? Trở về nói với Tiêu Dao Vương, đừng phái người theo dõi tôi nữa, như thế tôi không có tự do, cảm thấy không thoải mái.”

“Giang, anh Giang.”

“Nếu đã tới rồi thì ăn chung một bữa cơm đi.”

Bây giờ đã đến nhà hàng, Giang Thần cũng có chút đói bụng.

Nhưng ăn một mình thì chán lắm.

Vừa hay Hoắc Đông cũng có mặt ở đây.

Quan trọng hơn là trên người anh không có tiền, nên anh tìm một người trả tiền. “Không, tôi không dám.” Hoắc Động nhất thời bị dọa sợ, anh ta nào dám cùng Giang Thần ăn cơm chứ.

Giang Thần trừng mắt nhìn anh ta: “Cho anh cơ hội mời tôi ăn cơm là vinh hạnh của anh, người ngoài không có cơ hội này đâu.”

“Vâng.”

Hoắc Đông nhất thời gật đầu và bước xuống xe.

Anh ta không mặc quân phục mà chỉ mặc thường phục.

Sau khi xuống xe, Giang Thần đi tới bá vai anh ta, kéo anh ta rồi đi về phía Mỹ Vị Hiên.

“Đúng rồi, Hoắc tướng quân, tôi muốn hỏi anh một chuyện.”

Hoắc Đông được Giang Thần bá vai, cả người không tự nhiên: “Giang, anh Giang, anh hỏi đi.”

“Anh cảm thấy mục đích chấn chỉnh năm tỉnh của khu quân sự, đồng thời phái Tiêu Dao Vương tới Giang Trung làm tổng chỉ huy của ngũ quân của cấp trên là gì?”

Hoắc Đông sợ hãi run lên, vội vàng nói: “Không, tôi không dám suy đoán ý đồ cấp trên đâu.”

Giang Thần cũng chỉ là tùy tiện hỏi vậy thôi, không ngờ Hoắc Đông lại sợ hãi như vậy.

Đi vào Mỹ Vị Hiên.

Bây giờ là giờ ăn cơm, phòng khách về cơ bản đã đầy rồi.

Nhưng vẫn còn một số bàn trống, được đặc biệt đặt trước, dự phòng.