Long Vương Trở Lại

Chương 251




Chương 251

“Tình hình thế nào?”

Anh ngồi xuống, hút điếu thuốc, khói thuốc tràn ngập cổ họng, cảm giác này quả thật là sướng muốn chết.

Tiểu Hắc lập tức nói: “Đoạn Vương Gia tên là Đoạn Bình. Vào thập niên 80, Giang Trung rất hỗn loạn. Một mình ông ta đi đến Giang Trung, từ một tên côn đồ nho nhỏ, liên tục trèo lên, trở thành ông lớn một phương. Trải qua nhiều năm chèn ép của bên trên, hiện tại ông ta đã rất khiêm tốn. Nhưng, thế lực ngầm của ông ta rất mạnh, đã mở một công ty bảo vệ an ninh, dưới trướng có hơn một vạn bảo vệ, trong đó có hơn ba nghìn tên năm đó đã theo ông ta bắt đầu sự nghiệp.”

Tiểu Hắc hút một hơi thuốc, tiếp tục nói.

“Cho dù hiện tại đã hòa bình rồi, nhưng Đoạn Bình vẫn đang làm một số việc làm ăn đi sát giới hạn, quy tắc, như sòng bạc, cho vay nặng lãi, những việc có thể dính dán đến là ông ta đều tiếp xúc. Ngoài ra, hiện tại thế lực của ông ta đang dần dần chuyển ra nước ngoài, bởi vì trong nước chèn ép bên hắc đạo quá lợi hại.”

“Người này đã làm rất nhiều chuyện, giết rất nhiều người, cũng có chút tiền, tài sản vài chục tỷ. Nhưng, ông ta khiêm tốn hơn Lâm Huyền, hành tung bí ẩn, mờ ám.”

Giang Thần chăm chú nghe.

Sắc mặt anh trầm xuống.

Trong mắt anh, tên Đoạn Vương Gia này đã là một người chết.

Anh bình tĩnh hỏi: “Cửu Chỉ Thiên thì sao?”

Tiểu Hắc nói: “Đây là một nhân vật cùng một thời kỳ với Đoạn Bình, thời điểm phất lên cũng là vào khoảng năm 80. Người này ác hơn Đoạn Bình nhiều. Tên thật của ông ta là Mã Cẩu.”

“Lúc ông ta vẫn còn là một đàn em nhỏ, đã đắc tội một ông lớn, bị cắt mất một ngón tay.”

“Cho nên, sau khi ông ta phất lên, đã được xưng là Cửu Chỉ Thiên.”

“Ý là tại địa bàn Giang Trung này, ông ta chính là trời.”

“Dưới trướng Mã Cẩu có không ít sản nghiệp, trong đó chủ yếu vẫn là cho vay nặng lãi.”

Tiểu Hắc nói rõ đầu đuôi gốc ngọn những tình báo đã nghe được cho Giang Thần.

“Hơn nữa, hiện tại bốn gia tộc lớn đã liên kết lại với nhau, còn liên lạc với Đoạn Vương Gia Đoạn Bình, tìm Cửu Chỉ Thiên Mã Cẩu.”

Nghe thế, sắc mặt Giang Thần lập tức trầm xuống.

“Tám ngày nữa chính là ngày giỗ mười năm của ông nội tôi, bố tôi và người nhà họ Giang. Nếu đã không có ai đến quỳ lạy mười ngày rồi tự sát nhận tội, vậy thì giết hết, cúng tế vong hồn nhà họ Giang.”

Sắc mặt Giang Thần u tối, trên người tản ra khí lạnh và sát khí đáng sợ.

Luồng hơi thở này khiến cho Bạch Tố rất không thoải mái, như thể có một tảng đá lớn đè trên ngực cô ta, cũng sắp không thể thở nổi nữa.

“Đại ca Giang, kế tiếp làm thế nào?”

Tiểu Hắc đã quen với hơi thở của Giang Thần.

Anh ta biết lần này bốn gia tộc lớn phải chết không ít người.

Giang Thần khẽ dừng lại, nói: “Đợi đến ngày giỗ của ông nội tôi rồi hành động. Đúng rồi, anh tung tin ra, nói là những người đã tham gia diệt nhà họ Giang vào mười năm trước, trước nhà giỗ hãy đến nghĩa trang của nhà họ Giang, chấm dứt mọi ân oán.”

“Vâng, tôi lập tức đi thông báo một số người trong giới, bảo bọn họ tung tin tức ra.” Tiểu Hắc gật đầu, lập tức đi ra, lấy điện thoại gọi một cuộc điện thoại.