Chương 245
“Đường Sở Sở thật sự sợ hãi.
Nếu như chuyện hôm nay truyền ra ngoài, không biết thế giới còn nói cô như thế nào nữa.
E rằng sẽ nói rằng, cô đã ngủ với ba người này rôi.
“…”
Lời nói của Đường Sở Sở khiến cho mấy người bọn họ chết sững.
Giải thích, giải thích thế nào?
Không lẽ nói rằng, là bởi vì cô có một người chồng đỉnh cao?
Bọn họ không dám đâu.
Giang Thần đến Giang Trung đã lâu như vậy, nhưng chưa từng để lộ thân phận, nếu như bọn họ nói ra, không phải là tìm cái chết sao.
Trong chốc lát, cả đại sảnh trở nên im lặng.
Ánh mắt của toàn bộ khách mời đều dừng trên ba người bọn họ, đều muốn biết ba vị đại nhân vật tôn kính này tại sao lại cung kính với Đường Sở Sở như vậy.
Giang thần đứng ở bên cạnh, cười mỉm nhìn ba người bọn họ.
Biểu cảm đó giường như đang nói rằng, nếu như dám nói ra thân phận của tôi, thì cứ chờ bị ăn đạn đi.
Nhìn thấy biểu cảm của Giang Thần, ba người bị dọa cho đúng ngồi không yên.
Tròng mắt Lâm Y xoay tròn.
Cô ta biết, chuyện của ngày hôm nay nhất định phải có một lời giải thích.
Nếu không bên ngoài sẽ lan truyền những thứ mơ hồ.
Cô ta đứng lên, nói: “ thật ra, cũng không có gì, cô còn nhớ người mà cô cứu cách đây mười năm không?”
“Ừ.”
Đường Sở Sở gật đầu, nói: “ tối qua cô đã nói với tôi, ngoài nhờ họ Giang mà tôi đã cứu mười năm trước, chính là người đàn ông mặt nạ quỷ được mọi người bàn tán xôn xao trong khoảng thời gian trước kia, sau đó Tiêu Đao Vương bắn chết.”
Lâm Y cười nói: “ không sai, chính là anh ấy, bọn họ giúp cô là bởi vì nợ ân cứu mạng của cô, Nhưng mà người đó không muốn gặp cô, nên đã âm thầm giúp đỡ cô hiện tại ân tình cứu mạng 10 năm trước của cô bây giờ anh ấy đã trở lại, anh ấy nói từ nay trở về sau anh ấy đã không còn nợ cô nữa.”
“Nhưng, không phải anh ta đã bị Tiêu Dao Vương bắn chết rồi sao?” Đường Sở Sở ngờ vực, Lâm Y cười nói: “ sức mạnh của anh ta quả thật lớn, nhưng lại không lớn bằng Tiêu Dao Vương, trước lúc chết Anh ấy đều nhớ cô nói rằng đã nợ cô một mạng, vì thế đã căn dặn đám người Diệp Hùng chăm sóc cô, hiện tại Được coi là đã hoàn toàn trả lại ơn cứu mạng cho cô.”
Cổ Dật Hiên thấy Giang Thần không nói chuyện, có lẽ là ngầm đồng ý với cách nói của Lâm Y.
Anh ta cũng đứng lên rồi nói: “ không sai, chính là bởi vì như vậy, Sở Sở, tôi đã giúp anh ấy trả lại Ơn cứu mạng cho cô.”
Diệp Hùng gật đầu: “Cậu ấy nói, Đây là cậu ấy nợ cô, chỉ là mãi không có cơ hội đền bù, nếu như không phải Tiêu Dao Vương kế nhiệm, cậu ấy sẽ xuất hiện để báo đáp cô, chỉ là, hiện tại đã không còn cơ hội đấy nữa rồi, cậu ấy đã bị Tiêu Dao Vương bắn chết rồi.”
Mấy người đồng thời tôi nói trước anh theo sau.
Nghe thấy vậy, đám đông lúc này mới hiểu ra
Thì ra những người này kính trọng Đường Sở Sở, là bởi vì người mà Đường Sở Sở đã cứu mười năm trước.
Người mà Đường Sở Sở đã cứu chính là người đã bị Tiêu Dao Vương xử tử.