“Điện hạ điện hạ ngài đang tiến vào “Hà Hoa đình”!” Tiểu Vãn ở bên cạnh Long Tại Vũ không ngừng nhắc nhở. Nhưng Long Tại Vũ tựa như xem nàng không hề tồn tại, hăng hái tiến vào đình.
” Tử khải có việc gì sao?” nhìn thấy Long Tại Vũ vào “Hà Hoa đình”, Hiên Viên Thiên Hành có chút không vui.Vừa rồi nhìn chằm chằm Tô liên tâm không ngừng, bây giờ lại còn tiến đến đây. Hắn đúng là được một tấc lấn một thước, không biết có hay không đem phụ thân này để vào mắt?
” A?” Long Tại Vũ phục hồi tinh thần lại phát hiện mình đã đứng trước mặt Tô Liên Tâm, mà phụ thân hắn vẻ mặt lại có vẻ không vui.
“Nhi thần vội tới thỉnh an phụ thân a.”Long Tại Vũ vội vàng hướng Hiên Viên Thiên Hành hành lễ.
“Không cần. Hoàng nhi có thể đi trở về rồi.”Hiên Viên Thiên Hành cũng không hiểu được chính mình sao lại thế này, nhưng hắn quả thật không muốn để Tử Khải cứ mãi nhìn Tô Liên Tâm như vậy. “Nhi thần không vội. Nhi thần cũng đã vài ngày chưa thấy qua phụ hoàng. Trong lòng thật tưởng niệm. Mong rằng phụ hoàng sẽ không trách nhi thần bất hiếu.” Nghĩ muốn đuổi ta đi, không có cửa đâu.
“Tùy ngươi đi.” Hiên Viên Thiên Hành liếc mắt nhìn Tô Liên Tâm một cái, lại tiếp tục không để ý đến nàng.
” Tô tiểu thư. Tại hạ cả gan hỏi một câu, khúc ca ngươi vừa xướng tên gọi là gì?” thấy Hiên Viên Thiên Hành tỏ vẻ mặc kệ, Long Tại Vũ cũng tự mình tọa ở thạch y.
“Thiên nhai.” Tô Liên Tâm liếc mắt nhìn long Tại Vũ “công tử biết sao?” style="display:inline-block;width:300px;height:250px" data-ad-slot="7309093013"> (adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({});“Vậy Tô tiểu thư đã từng nghe qua “não bạch kim” hay chưa?” Long Tại Vũ cười híp mắt.
” A!” Tô Liên Tâm vẻ mặt kinh hỉ nhìn Long Tại Vũ: ” chẳng lẽ ngươi ”
” Đúng vậy.” Long Tại Vũ vẻ mặt thật hưng phấn. Thât vất vả mới thấy được một “đồng hương” a!
Hiên Viên Thiên Hành nhìn thấy hai người đang phấn khích, sắc mặt càng ngày càng lạnh.
” điện hạ ” Tiểu Vãn nhìn thấy Hiên Viên Thiên Hành sắc mặt ngày càng âm trầm, đánh bạo kéo kéo ống tay áo Long Tại Vũ, muốn nhắc nhở hắn bệ hạ đang sinh khí.
” A?” Long Tại Vũ đang cùng Tô Liên Tâm trò chuyện hăng say, bị Tiểu Vãn lôi kéo mới chợt nhớ ra kẻ đã bị mình quên mất. Khi hắn nhìn thấy sắc mặt không mấy “thân thiện” của Hiên Viên Thiên Hành, lập tức hiểu được nguyên nhân Tiểu Vãn lôi kéo mình.
“Phụ hoàng. Nhi thần cáo lui trước.” Long Tại Vũ bị hắn trừng, có chút sợ hãi, vội vàng đứng dậy.
“Ngươi không phải đang trò chuyện thực hăng say sao! làm gì phải đi vội vậy!” Hiên Viên Thiên Hành nhìn thấy Long Tại Vũ nóng lòng rời đi, lại càng thêm sinh khí. Vừa rồi bỏ quên mình, bây giờ lại vội vả bỏ đi.
“Nhi thần có chút cao hứng, không để ý xung quanh, mong phụ hoàng thứ tội.” Long Tại Vũ khác hẳn ngày thường, không chống đối Hiên Viên Thiên Hành, bộ dạng cúi đầu nhận lỗi.
Hiên Viên Thiên Hành liếc mắt nhìn Tô Liên Tâm: ” nàng rất đẹp phải không. Trẫm đang có ý thu nàng làm phi tử. ngươi cảm thấy thế nào?”
“Phụ hoàng?” Long tại vũ vẻ mặt khiếp sợ nhìn Hiên Viên Thiên Hành. Hắn vừa mới nói phải lập Liên Tâm vi phi?
“Không được. Người không thể lập nàng làm phi tử.” Long Tại Vũ mắt nhìn Tô Liên Tâm cũng đồng dạng khiếp sợ như mình ” nàng không thể làm phi tử của người.”
“Ngươi chỉ là hài tử của trẫm. Chẳng lẽ trẫm lập ai vi phi còn phải được ngươi đồng ý hay sao?” Hiên Viên Thiên Hành nhìn thấy Long Tại Vũ lại ngỗ nghịch hắn, lạnh lùng mở miệng ” hay là ngươi cũng thích nàng?”
” Việc ấy cũng không quan hệ đến người. Tóm lại tóm lại nàng không được.” Long Tại Vũ sốt ruột nhìn Hiên Viên Thiên Hành. hắn không thể để cho Liên Tâm tiến cung.
“Hiên Viên Tử Khải, lá gan ngươi cũng thật lớn” Hiên Viên Thiên Hành âm trầm đứng lên: ” người tới. Đem Hiên Viên Tử Khải giam tại “Tầm Phương Các”. không có lệnh của trẫm không ai được phép thả hắn ra.”
“Không cần. Buông. Buông có nghe hay không. Ta không để ngươi cưới nàng làm vợ, không được ” Long Tại vũ bị hai tên thị vệ nắm lấy cánh tay lôi đi.
“Ngươi bản lĩnh cũng thật không nhỏ. Có thể đem hài tử của trẫm mê hoặc thành như vậy.” Hiên Viên Thiên Hành cũng không hiểu được chính mình vì cái gì không trực tiếp giết tên tiểu quỷ dám ngỗ nghịch kia, chính là có một thanh âm một mực nói với hắn nếu giết hắn sẽ vĩnh viễn không gặp được”Thanh” hay “Hoa Tề”!
“Thiếp thiếp không có ” Tô Liên Tâm nhìn thấy Long Tại Vũ bị mang đi, cảm giác giống như có người đang ghen tuông. Nhưng sao có thể? nàng biết tuy rằng nơi này không bài xích đồng tính tương luyến, nhưng còn không “thoáng” đến nỗi lão cha có thể yêu thượng hài tử của mình?
“Không có! Ngươi cũng đi chuẩn bị đi. Ngày mai phong phi.” Hiên Viên Thiên Hành không liếc mắt nhìn Tô Liên Tâm, rời khỏi ” Hà Hoa đình”. Đi được vài bước, hắn lại dừng lại ” Nếu ngươi còn muốn “Hoa Hồ thảo” thì hãy ngoan ngoãn ở yên trong phòng đi”
Tô Liên Tâm lăng lăng nhìn Hiên Viên Thiên Hành đã đi xa, nàng có phải hay không thành “người thứ ba” của hai phụ tử này?
“Chết tiệt chết tiệt ” Bị mang về “Tầm Phương Các”, Long Tại Vũ không ngừng mắng nhiếc, hắn chưa bao giờ thống hận mình vô lực như lúc này. Nếu biết võ công sẽ không cần phải võ công!
Đúng vậy. mình không phải biết võ công sao!
“Tiểu Vãn. Lấy kim châm đến đây. Ở trong cái hộp nhỏ trên đầu giường của ta. Mau a.” Long Tại Vũ vội vàng kêu Tiểu Vãn giúp mình lấy kim khâu. Hiện tại chỉ có mình có thể cứu Liên Tâm.
“Vâng” Tiểu Vãn nghi hoặc lấy kim châm đến, đặt ở trước mặt Long Tại Vũ “kim châm ngài cần đây rồi.”
“Ngươi đi xuống đi. Không có lệnh của ta đừng để ai tiến vào, hiểu chưa?” Long Tại Vũ sau khi tiếp nhận kim châM, xoay người đi về phía dục thất.
“Nô tỳ hiểu được.” Tiểu Vãn nhãn tình khẽ động, cung kính rời khỏi phòng.
“Ngươi đi báo cho bệ hạ nói thất điện hạ muốn kim châm.” Tiểu Vãn ở bên tai một tên thị vệ nhẹ giọng mở miệng. Tên thị vệ kia sau khi nhận được mệnh lệnh của nàng, nhanh chóng rời đi.
Nghe được thị vệ bẩm báo, Hiên Viên Thiên Hành trên mặt xuất hiện nụ cười hiếm có: ” vật nhỏ, ngươi cuối cùng cũng muốn hành động rồi sao??”
Sau khi dùng kim châm đả thông huyệt đạo, Long Tại Vũ vội vàng điều tức một lát. Nhìn thấy trời đã tối, vội thay một thân hắc y, nhanh chóng rời đi. Chẳng những là bọn thị vệ thủ ngoài cửa mà ngay cả Tiểu Vãn, kẻ đã đi báo tin cho Hiên Viên Thiên Hành cũng không phát hiện.
Long Tại Vũ né né tránh tránh tiến đến nơi giam giữ Tô Liên Tâm, không kinh động bất cứ ai, lách mình đi vào gian phòng.
“Ai?” Long Tại Vũ còn chưa đến gần Tô Liên Tâm, nàng đã nhận thấy có người tiến nhập phòng mình.
“Là ta, đừng lên tiếng. Ta tới cứu ngươi đi.”Long Tại Vũ vội vàng tiến lên che miệng tô liên tâm.
“Ta không thể đi theo ngươi.” Tô Liên Tâm hơi hơi cười khổ.
“Vì cái gì?” Long Tại Vũ vội vàng hỏi: “Ngươi không phải muốn đứng ở hố lửa này chứ? Đừng có ngu ngốc.”
“Bởi vì nàng đến đây là vì ‘Hoa Hồ thảo’.” Hiên Viên Thiên Hành thanh âm từ cửa vang lên. Long Tại Vũ sửng sốt một chút, theo phản xạ đem Tô Liên Tâm che ở phía sau. Khi hắn nhìn đến Tiểu Vãn ở phía sau Hiên Viên Thiên Hành, nhất thời hiểu được. Tiểu Vãn vẫn luôn là người Hiên Viên Thiên Hành phái tới giám thị mình. Hắn cho tới nay vẫn chưa bao giờ tin tưởng mình!
“Ngươi thật rất lợi hại. Cư nhiên lừa ta lâu như vậy.” Hiên Viên Thiên Hành mặt không chút thay đổi, mở miệng, mà ánh mắt bởi vì giận dữ đã đỏ bừng.
“Ngươi cầm cái này, đến “Bách hoa lâu” tìm Hoa Tề, bảo hắn mang ngươi đi “Hoa tẫn cốc” lấy “Hoa Hồ thảo”.Một lát ngươi không cần lo cho ta, chính mình đi trước. Nói với Hoa Tề cũng không cần tìm ta. Ta không có việc gì.” Long Tại Vũ đem ngọc bội của mình đặt vào tay Tô Liên Tâm, ở bên tai nàng thấp giọng mở miệng.
“Vậy ngươi chính mình cẩn thận.” Tô Liên Tâm đem ngọc bội cất vào, toàn thân đề phòng nhìn Hiên Viên Thiên Hành.
“Nói xong chưa!” Hiên Viên Thiên Hành nhìn thấy hai kẻ đã “sắp chết đến nơi” còn có tâm tình nói chuyện, lại sinh khí.
“Còn chưa xong. Ngươi thư thả một hồi không được sao?” Long Tại Vũ nhíu mày.
“Ngươi là “Thanh” phải không?” Hiên Viên Thiên Hành nhìn Long Tại Vũ.
“Ngươi không phải đã có đáp án rồi sao! vậy còn hỏi ta làm gì?” Long Tại Vũ
nắm chặt tay Tô Liên Tâm, ý bảo nàng chuẩn bị động thủ.
“Ta hận nhất chính là người khác lừa gạt ta.” Hiên Viên Thiên Hành nhìn thấy hai người tay ở cùng một chỗ, sắc mặt càng thêm âm trầm.
“Vậy ngươi muốn làm gì ta?” Vừa nói, Long Tại Vũ đồng thời một chưởng đánh vỡ cửa sổ, kéo Tô Liên Tâm bay ra ngoài.
“Ngươi đi trước.” Long Tại Vũ đem Tô Liên Tâm đặt ở trên tường hoàng cung, chính mình tiến đến ngăn cản Hiên Viên Thiên Hành.
“Vậy ngươi làm sao?” Tô Liên Tâm nhìn Long Tại Vũ đang đối phó Hiên Viên Thiên Hành, sốt ruột lớn tiếng hỏi.
“Còn không mau đi.” Long Tại vũ hét lớn một tiếng, phát hiện Hiên Viên Thiên Hành hướng Tô Liên Tâm đánh tới, vội vàng dùng nội lực đem nàng tống ra xa. Thuận tiện giải quyết mấy tên thị vệ đang đuổi giết nàng.
Tô Liên Tâm nắm chặt ngọc bội Long Tại Vũ giao cho nàng, cắn chặt răng, xoay người chạy đi. Đến khi nàng quay đầu lại đã thấy Long Tại Vũ bị một chưởng của Hiên Viên Thiên Hành đánh vào phía lưng, té ngã trên mặt đất.
“Thực xin lỗi ” Tô Liên Tâm che miệng lại, trước khi bọn thị vệ đuổi tới vội vàng đào tẩu.
() thạch y: ghế bằng đá
() não bạch kim: giống như “thiên nhai” là một bài hát thời hiện đại
() dục thất: phòng tắm