Long Tại Vũ buồn rầu đi về phía trước, ba người Phi Long Liệng Thiên đi theo sau hắn, lẳng lặng đi theo. Phi Long Liệng Thiên đột nhiên dừng lại, đem Long Tại Vũ ở phía trước giữ chặt, cảnh giác nhìn bốn phía.
“Làm gì vậy?”. Long Tại Vũ đột nhiên bị giữ chặt có chút mờ mịt nhìn Phi Long Liệng Thiên.
“Có hơi thở của ma”. Long Tứ đem Phi Long Liệng Thiên với Long Tại Vũ che ở phía sau.
“Ma? Ma tuyệt sao?”. Long Tại Vũ không khỏi nhíu mi.
“Không giống”. Long tứ lắc đầu: “Hơi thở của hắn chúng ta ít nhiều sẽ có chút quen thuộc, nhưng hơi thở này tựa hồ là lần đầu tiên đụng tới”.
“Lần đầu tiên?”. Long Tại Vũ cũng cảnh giác lên.
“Tại Vũ, đã lâu không thấy!”. Một người xuất hiện, là Trương Dương đã lâu không gặp. Không, hiện tại có lẽ nên gọi hắn là Lãng Dương.
“Ngươi như thế nào lại ”. Long Tại Vũ lăng lăng nhìn Lãng Dương tóc màu xanh, tóc hắn không phải màu đen sao? Vì sao?
“Tò mò sao?”. Lãng Dương khẽ cười một tiếng, nhưng trong đó chứa đầy âm ngoan: “Ta có thể nói cho ngươi, chỉ cần ngươi theo ta”.
Long Tại Vũ cau mày, vì cái gì Lãng Dương hiện tại lại gây cho hắn có cảm giác âm lãnh. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
“Ngươi muốn thế nào?”. Phi Long Liệng Thiên đem Long Tại Vũ hộ ở sau người cảnh giác nhìn Lãng Dương.
“Muốn thế nào?”. Lãng Dương đột nhiên khẽ cười một tiếng: “Ngươi nói ta muốn thế nào! Các ngươi giết hắn, ta sẽ giết các ngươi!”.
“Giết ai?”. Long Tại Vũ khó hiểu nhìn Lãng Dương. Sao lại bí hiểm như vậy?
“Ngươi không biết sao? Vậy ta nói cho ngươi biết! Phụ thân của ngươi, còn có Long Tứ chín năm trước bọn họ xông vào Ma giới, không kiêng nể gì chém giết, đánh Ma Tuyệt trọng thương. Nếu không phải hắn liều chết mang theo ta rời đi, nói không chừng ta hiện tại cũng đã chết”. Lãng Dương hung hăng nhìn bốn người: “Vì cái gì chờ đến khi ta yêu hắn thì giết hắn? Ta thật vất vả mới quên được Tại Vũ thì các ngươi lại giết hắn!”.
“Các ngươi ”. Long Tại Vũ ngạc nhiên nhìn Phi Long Liệng Thiên cùng Long Tứ: “Vì cái gì giết hắn?”.
“Hừ, người của Long tộc ta không thể để người ta tùy tiện khi nhục!”. Long Tứ hừ lạnh một tiếng: “Thật không nghĩ tới năm đó nhất thời sơ sót mà để sổng ngươi. Hiện tại ngươi so với Ma Tuyệt lúc đó cũng không kém. Cũng khó trách ngươi dám xuất hiện ở trước mặt bốn người chúng ta.
“Ha ha, xuất hiện ở trước mặt các ngươi thì thế nào? Dù sao Ma Tuyệt đã chết, chí ít ta phải có được Tại Vũ”. Lãng Dương nhìn Phi Long Liệng Thiên cùng Long Tứ: “Về phần hai người các ngươi phải chết”.
“Tiểu tử, ta xem ngươi còn chưa có tư cách này đi!”. Lâu chưa mở miệng Đế Uyên thản nhiên nói: “Ngươi tuy rằng rất mạnh, nhưng ngươi thật có nắm chắc đánh thắng bốn người chúng ta?”.
“Thử xem chẳng phải sẽ biết!”. Lãng Dương đột nhiên đưa tay nhắm ngay Long Tại Vũ: “Lại đây ”.
“A ”. Thân thể Long Tại Vũ rất nhanh bay đến tay của Lãng Dương.
“Sao lại như vậy?”. Phi Long Liệng Thiên vội vàng bắt lấy bả vai Long Tại Vũ, bọn họ không có nhìn thấy Lãng Dương có động tác gì, vì cái gì có thể khống chế hành động của Long Tại Vũ.
“Ngươi ngươi làm gì?”. Long Tại Vũ có chút khó đích mở miệng. Thân thể giống như trở thành của người khác, tứ chi cũng không chịu sự khống chế của mình.
“Chuyện gì thế này?”. Long Tứ cùng Đế Uyên cũng là một trận ngạc nhiên. Đây là pháp thuật gì?
“Công kích tay hắn?”. Phi Long Liệng Thiên gắt gao giữ chặt hai vai Long Tại Vũ, lực từ trong tay của Lãng Dương truyền đến càng lúc càng lớn!
“Hừ, nào có đơn giản như vậy”. Lãng Dương cười lạnh một tiếng: “Đánh bọn họ!”.
Theo lời nói của Lãng Dương, Long Tại Vũ vẫn bị Phi Long Liệng Thiên lôi kéo đột nhiên đem Phi Long Liệng Thiên đẩy ra, hướng Long Tứ cùng Đế Uyên đánh tới.
“Chết tiệt”. Phi Long Liệng Thiên nhất thời không giữ được bị Long Tại Vũ giãy ra, vì thế vội vàng đi bắt Long Tại Vũ.
“Chúng ta ngoạn ngoạn đi. Lúc trước ngươi không phải rất muốn giết ta sao?”. Lãng Dương ngăn trở đường đi của Phi Long Liệng Thiên, nghiêng đầu nhìn hắn: “Hay là hiện tại ngươi đã thay đổi chủ ý!”.
“Ngươi đã dùng biện pháp gì khống chế Ma Tuyệt?”. Phi Long Liệng Thiên lạnh lùng mở miệng: “Có phải cũng giống biện pháp không chế Vũ nhi hay không?”.
“Chờ ngươi chết ta liền nói cho ngươi!”. Lãng Dương cuồng tiếu một tiếng: “Các ngươi đều quên một việc, ta cùng Vũ chính là huynh đệ cùng cha khác mẹ a!”.
Phi Long Liệng Thiên nghe xong sửng sốt, sau đó sắc mặt rất là khó coi. Đây là lý do sao?
“Cho ngươi nhìn cái này”. Lãng Dương khẽ cười một tiếng, bốn phía bắt đầu nổi lên sương trắng, đem cảnh sắc chung quanh hoàn toàn che đậy. Thân ảnh của năm người cũng biến mất.
“Sao lại thế này?”. Phi Long Liệng Thiên kinh ngạc nhìn bốn phía, cái gì cũng nhìn không thấy, thậm chí ngay cả hơi thở của Lãng Dương cũng đã biến mất!
“Phụ thân”. Ngay tại lúc Phi Long Liệng Thiên khó hiểu là lúc phía sau đột nhiên truyền đến thanh âm của Long Tại Vũ: “Ngươi ở trong này a? Thật là quá tốt!”.
“Bảo bối nhi”. Phi Long Liệng Thiên vội vàng ôm lấy Long Tại Vũ: “Thế nào? Có bị thương hay không?”.
“Không có a”. Long Tại Vũ thỏa mãn ôm lấy Phi Long Liệng Thiên: “Nhưng phụ thân ngươi có chuyện gì hay không?”.
“Chỉ cần ngươi không có việc gì là tốt rồi”. Phi Long Liệng Thiên nhẹ nhàng thở ra.
“Chỉ biết phụ thân ngươi phải có việc”. Long Tại Vũ đột nhiên lộ ra một tia cười tà.Taynhanh hướng tới Phi Long Liệng Thiên.
“Ngươi ”. Phi Long Liệng Thiên tránh thoát đòn hiểm yếu của “Long Tại Vũ”, không dám tin nhìn hắn: “Vì cái gì?”.