Long Vệ Siêu Đẳng - Lão Kim Mao

Chương 155: Khách quý




Xe từ từ lái đến khu vực thành thị, La Thuần ngồi ở trong xe, nhìn thấy trêи biển quảng cáo ở đằng xa viết tên hội võ thuật Tinh Hà, và lời khuyến khích toàn dân tập võ nâng cao sức khỏe, anh không nhịn được phải bật cười nói: “Bây giờ hội võ thuật Tinh Hà của chúng ta đã nổi tiếng thế ư?”

Đệ tử ngồi đằng trước lái xe hưng phấn đáp: “Hội trưởng không biết đấy chứ, bây giờ hội võ thuật Tinh Hà chúng ta đã thu mua phần lớn xí nghiệp trong nước, cũng đang không ngừng thâu tóm và mở rộng. Rất nhiều xí nghiệp vẫn dùng tên của mình, nhưng thật ra đã là công ty con của hội võ thuật Tinh Hà chúng ta rồi. CEO Đường Nhã Hân ra sức mở rộng nghiên cứu, các ngành đều phát triển liên tục, tạo ra không ít khoa học kỹ thuật mới, ngay cả xí nghiệp nước ngoài cũng phải kiêng dè. Nghe nói bây giờ đang tham gia cuộc chiến kinh tế rồi.”

Vừa nói hắn vừa mở radio, bên trong đưa tin: “Tin tức mới nhất, chín giờ sáng nay CEO Đường Nhã Hân của xí nghiệp Tinh Hà bị bắt ở Canada. Theo chúng tôi tìm hiểu, vì không tuân thủ điều luật ngoại thương của các nước châu Mỹ nên đã bị giam, khiến cư dân trong nước rất phẫn nộ…”

“Chuyện gì xảy ra thế này?” La Thuần hơi nhíu mày, đệ tử kia tức đến mức thở hổn hển nói: “Chắc chắn là âm mưu của châu Mỹ, bây giờ thông tin khoa học kỹ thuật của hội võ thuật Tinh Hà chúng ta đã đi đầu thế giới, lũ chó hoang đó muốn chèn ép chúng ta bằng thủ đoạn này đây mà.”

“Anh xem tin tức đi!” Lộ Tinh đưa điện thoại di động tới, thấy trong điện thoại đang phát video, trong video người lãnh đạo châu Mỹ đang diễn thuyết, nói rằng những năm này tập đoàn Tinh Hà xâm hại nghiêm trọng đến quyền lợi của thị trường thế giới, bây giờ lại dám đụng vào điều luật của châu Mỹ, bị bắt giam và xét xử là điều rất hợp lý. Tập đoàn Tinh Hà đừng vội vui mừng quá sớm, chắc chắn Đường Nhã Hân sẽ bị phạt tù.

“Đồ xảo trá, đúng là đánh rắm!” Lý Thanh Lôi giận đến mức mắng chửi vài tiếng, suy cho cùng anh ta và Đường Nhã Hân có mối quan hệ rất thắm thiết. La Thuần vỗ vai anh ta nói: “Bây giờ anh lập tức tới Canada cứu Đường Nhã Hân, bất kể là thủ đoạn gì, bọn họ không được phép động vào người của hội võ thuật Tinh Hà chúng ta. Cho dù bại lộ thân phận cũng không sao hết. Với năng lực của chúng ta bây giờ, có thể đạp bằng Nhà Trắng một trăm lần.”

“Tôi hiểu!”

Lý Thanh Lôi trực tiếp xuống xe, chạy thẳng tới sân bay, mua vé máy bay sớm nhất để tới châu Mỹ.

La Thuần thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ cuối cùng cũng dứt được một cái đuôi, nhưng Lộ Tinh thì có làm thế nào cũng không dứt được. Anh quen hành động một mình, có người theo bên cạnh kiểu gì cũng thấy bất tiện.

Lộ Tinh cười khanh khách nhìn anh nói: “Sư phụ thân yêu của tôi ơi, anh sẽ không định đuổi tôi đi luôn chứ? Để tôi chống mắt lên xem anh định bày trò xấu gì!”

La Thuần dở khóc dở cười nói: “Tôi thì có thể làm chuyện gì xấu? Tôi muốn làm chuyện đứng đắn.”

Anh đã liên lạc với lão Đàm trước rồi, theo như tài liệu của ông ấy, gần núi Trường Bạch có rất nhiều báu vật thiên nhiên, thậm chí có đôi khi còn đào được nhân sâm ngàn năm, bảo anh đến đó tìm thử. Thế nên hai người trực tiếp bay tới thành phố Bạch Sơn ở gần núi Trường Bạch.

Máy bay đi tới Tề Châu thì dừng, thấy La Thuần thẫn thờ nhìn ngoài cửa sổ, Lộ Tinh thầm thở dài, hỏi: “Anh đang nhớ sư nương à?”

La Thuần lấy lại tinh thần, cười gượng một tiếng, không biết nên nói gì.

Anh sợ đối mặt với Lộ Tinh, bởi vì mỗi lần nhìn thấy ánh mắt của cô ta, anh đều có thể cảm nhận được thứ tình cảm rực cháy ở sâu dưới đáy mắt cô ta.

Không thể phủ nhận Lộ Tinh rất ưu tú, nếu như không có Diệp Băng Dung, chắc chắn anh sẽ chọn ở bên Lộ Tinh. Nhưng anh là một người chồng, phải để ý đến cảm nhận của Diệp Băng Dung, chỉ có thể giả vờ như không thấy gì.


Máy bay nhanh chóng hạ cánh, sau khi hai người ra khỏi sân bay, lập tức có một đoàn xe lái đến, hơn mười người mặc áo đen xuống xe, thì ra Lộ Tinh đã thông báo trước, dặn đệ tử của hội võ thuật Tinh Hà ở chi nhánh Cát Liêu sớm tới đón.

Sau khi lên xe hai người trực tiếp tiến vào một cái khách sạn xa hoa trong thành phố thu xếp ổn thỏa. Chịu trách nhiệm quản lý chi nhánh của hội võ thuật Tinh Hà là một người đàn ông trung niên hơn ba mươi tuổi, tên Lý Tử Thân. Lúc nghe cấp trêи điều mình đến đón hội trưởng, anh ta rất kϊƈɦ động, chỉ không ngờ hội trưởng là một chàng trai trẻ tuổi như thế.

“Hội trưởng La, tôi đã chuẩn bị xong bữa tối cho cậu, cậu cứ tạm nghỉ ngơi trước rồi sẽ có người tới mời cậu.”

La Thuần gật đầu đáp: “Anh đi đi, ngoài ra giúp tôi chuẩn bị xe tới Bạch Sơn luôn.”

“Vâng!” Lý Tử Thân đáp lời, sau đó lập tức ra ngoài sắp xếp.

Một lúc sau liền có người gõ cửa, một cô gái xinh đẹp tới đưa La Thuần lên sân thượng dùng bữa.

La Thuần và Lộ Tinh cùng đi theo cô ta. Lúc sau trời đã về đêm, trêи sân thượng là một phòng ăn lộ thiên. Gió đêm thổi qua, trời sáng sao thưa, bầu không khí cũng rất khác biệt.

Hai người ngồi xuống trước bàn ăn, Lý Tử Thân đứng bên cạnh phục vụ, thỉnh thoảng lại giải đáp những câu hỏi của La Thuần.


Đang ăn thì phía ngoài bỗng vang lên tiếng quát tháo: “Cút hết cho tao, hôm nay bố mày muốn đánh gãy chân chó của Lý Tử Thân.”

“Chuyện gì vậy?”

Lý Tử Thân cau mày nhìn sang cấp dưới của mình, ý bảo bọn họ ra mặt giải quyết, không ngờ cửa thủy tinh trêи sân thượng lại bị đập vỡ, mấy tên cấp dưới cũng bị đánh cho bay ngược vào trong.

Một cặp nam nữ trẻ tuổi đi đến, người thanh niên dẫn đầu xăm kín cánh tay, chỉ vào Lý Tử Thân hỏi: “Tao đã nói với mày bao nhiêu lần rồi, cửa hàng ở ngã tư đường Tân Hoa là của tao, mày vẫn không chịu dừng lại đúng không? Còn dám sai người đụng vào bạn gái của tao đúng không?”

Cô gái xinh đẹp dáng người bốc lửa đứng bên cạnh hắn ta ra vẻ tủi thân nói: “Chính là cái tên khốn nạn đấy sai khiến, đám đàn em của anh ta đã đùa giỡn em lúc em uống rượu, suýt nữa làm ra chuyện đó…”

Nói tới đây, cô ta bày ra dáng vẻ đáng yêu yếu đuối, suýt nữa bật khóc.

Lý Tử Thân cau mày đáp: “Tôi luôn quản lý cấp dưới rất nghiêm khắc, chắc chắn sẽ không làm những chuyện vi phạm nội quy. Vả lại hôm nay tôi đang có khách quý, có chuyện gì thì để ngày mai giải quyết.”

Người thanh niên cười ha ha nói: “Khách quý chó má gì, mày ỷ vào hội võ thuật Tinh Hà làm chỗ dựa thì ghê gớm lắm hả? Hổ xuống đồng bằng bị chó kinh, mày biết chứ? Ở cả Cát Liêu này, không ai hơn được Triệu Khiêm tao! Dám động vào bạn gái của tao à, f*ck!”

Lý Tử Thân bất đắc dĩ đáp: “Được, cậu đã bảo cấp dưới của tôi chạm vào bạn gái cậu, thì cậu hãy nói ra tên người đó đi, ngoại hình hắn thế nào, chúng ta cùng đối chất.”

Cô gái đẹp kia hầm hừ nói: “Làm sao tôi biết hắn tên là gì? Đám đàn em của anh ai chả như nhau, tôi không nhớ được! Tôi chỉ biết bọn họ tự xưng là học viên của hội võ thuật Tinh Hà.”

Người thanh niên kia tiếp lời: “Làm sao? Họ Lý kia, mày nghĩ bạn gái tao sẽ nói dối chắc? Tóm lại hôm nay mày phải giải quyết xong cho tao, nếu không… Mày đừng mơ giữ được cặp chân chó của mày!”

Lý Tử Thân thật sự cảm thấy đau đầu, chắp tay nói với La Thuần: “Xin hội trưởng chờ một chút, tôi sẽ đi giải quyết chuyện này.”

Thanh niên kia duỗi tay ngăn cản hắn nói: “Đi đâu xử lý? Hôm nay mày cứ ngoan ngoãn ở lại đây cho tao, mày quỳ xuống xin lỗi bạn gái tao, tao sẽ không so đo chuyện này với mày nữa.”

“Cái gì?” Lý Tử Thân suýt bật cười, lắc đầu không nói gì thêm.

La Thuần liếc nhìn cô gái xinh đẹp kia hỏi: “Cô tên là gì?”

Cô ta tỏ vẻ khinh thường liếc nhìn La Thuần đáp: “Chú không xứng để biết tên tôi đâu ông chú!”