Long Uy Chiến Thần

Chương 998: Lý do




Mặc dù Lại Nhi lái xe nhanh như vậy, nhưng đến tận bây giờ mới tới nơi này là vì có một lý do khác.

Bởi vì lúc mới bắt đầu, khi xảy ra đấu súng trên đường cao tốc nhà ga, cô ấy cũng không biết Lê Tuyết Tương là mẹ của Lê Uy Long, cho nên cũng không lập tức chạy tới đây.

Sau đó, sau khi cô ấy đã điều tra thì cô ấy mới biết được Lê Tuyết Tương là mẹ của Lê Uy Long. Mấy người Lê Tuyết Tương, Lê Tịnh Vi, Triệu Đình Vũ và Triệu Vũ Ngọc đều đã bị người của Hách Diệp đưa đi.

Advertisement

Cô ấy biết rằng chuyện này khác nghiêm trọng, cho nên đã báo cáo với Trương Minh Nguyệt trước. Sau khi nhận được mệnh lệnh của Lê Uy Long, người của Hách Diệp đã được một nửa đường rồi.

Sau khi nhận được mệnh lệnh, cô ấy còn phải chuẩn bị một ít súng đạn dược, cho nên lại mất thêm một chút thời gian.

Advertisement

Cho đến khi cô ấy thực sự xuất phát, bọn người Hách Diệp đã đưa người đến Lâu Lạn Vĩ rồi.

Có thể thấy, khi mấy người Lê Tuyết Tương vừa được đưa đến Lâu Lạn Vĩ không lâu thì Lại Nhi đã đuổi đến đây thì tốc độ cũng xem như là đã rất nhanh.

Lại Nhi là đặc công của tổ đặc công Shadow cho nên kỹ năng lái xe của cô ấy vô cùng tốt. Nếu là người bình thường mà cho bọn họ thêm nửa giờ nữa thì chắc chắn bọn họ cũng không đến được phía Tây Lâu Lạn Vĩ.

Lúc này chung quanh Lâu Lạn Vĩ này đã tập kết hơn một ngàn người.

Ban đầu Đỗ Quang đã sắp xếp năm trăm thuộc hạ đến đây canh gác. Sau đó, Hách Diệp lại mang theo hơn năm trăm người tới nơi này, cộng lại thì số lượng này đã vượt qua một nghìn người.

Lúc này, Hách Diệp cũng đang ở dưới tầng mà chờ đợi.

Những người này nhìn thấy một chiếc xe Jeep đang chạy nhanh đến thì đồng loạt tỏ ra kinh ngạc.

“Dừng lại!”

“Không được tới đây!”

Lập tức dừng xe lại, nếu không chúng tôi sẽ lập tức nổ súng.”

Người của nhà họ Đỗ và Hách Diệp đều đồng loạt hô to. Hơn nữa, bọn họ còn cầm súng hướng về phía chiếc xe Jeep đang chạy đến.

Còn Lại Nhi, khi cô ấy nhìn thấy lúc này ở Lâu Lạn Vĩ đang tụ tập hơn một nghìn người. Hơn nữa những người này đều cầm súng hướng về phía chiếc xe Jeep của mình thì cô ấy cũng không khách khí. Cô ấy lập tức hạ cửa sổ xe xuống rồi rút ra một khẩu súng trường tấn công và trực tiếp bắn vào những người đó.

“Bang bang bang…” Lại Nhi một tay nắm vô lăng, một tay bắn về phía người của nhà họ Đỗ và người của Hách Diệp.

Dù sao, cô ấy cũng phụng mệnh đến đây để cứu mẹ của Hộ soái Lê. Hơn nữa, cô ấy còn phải ngăn cản người của nhà họ Đỗ trong hai mươi phút, vì vậy nếu còn không nổ súng giết người, cô ấy làm sao có thể ngăn cản hành động của nhà họ Đỗ chứ?

Dám động đến mẹ của Hộ soái bảo vệ thứ nhất của Long quốc, không cần hỏi cũng biết, nhất định là gi3t chết không cần luận tội.

“A a a…” Người của nhà họ Đỗ và người của Hách Diệp đều bị tấn công một cách bất ngờ cho nên tất cả bọn họ đều không kịp đề phòng mà đồng loạt bị bắn ngã xuống đất.

Tiếng súng bất thình lình này khiến người của nhà họ Đỗ và Vu Cơ trên tầng đều thấy hoảng sợ.

Hai trợ lý đang chuẩn bị thêm cho Lê Tuyết Tương và Lê Tịnh Vi cũng nghe thấy tiếng súng đột nhiên vang lên thì lại sợ tới mức tay chân run rẩy. Và bọn họ lại tiếp tục để ống tiêm trong tay rơi xuống đất một lần nữa.

“Tại sao lại đột nhiên có tiếng súng vang lên như vậy chứ? Chuyện gì đang xảy ra ở dưới tầng vậy?” Ngụy Thái Phượng khó hiểu hỏi.

“Nếu không ngoài dự liệu của tôi, nhất định là đại quân của Hộ soái Lê đã tới.” Triệu Vũ Ngọc hưng phấn nói.

Bởi vì cô ấy biết mình đã gửi tin nhắn cầu cứu cho Chu Nhược Mai. Hơn nữa, cô ấy còn gọi điện thoại nhắc nhở cô cho nên cô nhất định sẽ nhìn thấy tin nhắn đó. Mà lúc này lại đột nhiên vang lên tiếng súng kịch liệt như thế, ngoại trừ binh của Lê Uy Long, còn có thể có ai đến cứu bọn họ đây?

Người ở đây nghe Triệu Vũ Ngọc nói như vậy thì đồng loạt ngẩn ra một chút. Chẳng lẽ binh của Lê Uy Long thực sự đã tới đây sao?

Ngụy Thái Phượng, Đỗ Quang và Đỗ Lượng, còn có Vu Cơ đều không rảnh để ý tới Triệu Vũ Ngọc. Bọn họ trực tiếp chạy đến bên cửa sổ để xem có chuyện gì.

Đột nhiên xảy ra một cuộc đấu súng như vậy, cho nên lúc lấy mấy người còn đang giữ tay chân của Lê Tuyết Tương, Lê Tịnh Vi và Triệu Vũ Ngọc đều hoảng hốt và đồng loạt thả họ ra rồi chạy theo đến bên cửa sổ xem đã chuyện gì xảy ra.