Chu Dư Dân nghe thấy Lê Uy Long đi tới từng bước từ phía sau, tim cô đập thình thịch.
Cảm giác này giống như đang cảm nhận một thanh kiếm khổng lồ từ từ tiến vào cơ thể mình vậy!
“Liệu sau này có đau không?” Chu Dư Dân bắt đầu run lên trước khi Lê Uy Long đến gần.
“Anh cũng không biết, chưa trải qua bao giờ.” Lê Uy Long nói.
Khi Chu Dư Dân thấy Lê Uy Long dỗ ngọt, bản thân càng thêm sợ hãi: “Vậy anh dự kiến một chút, rốt cuộc đau đến mức như nào đây?”
“Anh cũng không biết, sinh con có lẽ không đau đến vậy chứ!” Lê Uy Long nói.
Advertisement
“Em cũng chưa từng sinh con, cũng không biết đau như thế nào. Anh so sánh thế thật sự chẳng có ý nghĩa gì”, Chu Dư Dân nói.
“Nếu như cả hai ta cũng không biết, hay là thử một lần rồi sẽ biết như nào.” Lê Uy Long nói xong liền vươn hai tay ra, từ phía sau nắm lấy eo Chu Dư Dân.
Chu Dư Dân đột nhiên vô cùng căng thẳng, cuối cùng, lại bắt đầu nữa rồi!
Cô cũng đã quyết định, dù đau đớn thế nào, cô cũng sẽ phải thử.
Advertisement
Không phải có người nói loại đau đớn này là vừa đau đớn vừa hạnh phúc sao? Trừ đau đớn ra chắc hẳn sẽ có cảm giác hạnh phúc chứ?
Sau nỗi đau, là hạnh phúc!
Lúc này, điện thoại di động mà Lê Uy Long đặt ở ngoài phòng rốt cuộc cũng ngừng đổ chuông.
Căn phòng yên tĩnh, yên tĩnh đến mức Lê Uy Long có thể nghe thấy tiếng tim đập của Chu Dư Dân đang đập nhanh dần trong phòng tắm.
Ngay lúc này đây, Lê Uy Long đã lên sẵn dây cót, chuẩn bị ra đòn.
Khi hai người bắt đầu hòa vào nhau, cảm giác thoải mái không gì có thể diễn tả hết bằng lời.
Lúc này đây, thời gian dường như đã ngừng trôi.
Khắc này, mọi thứ dường như trở thành vĩnh cửu!
Lê Uy Long và Chu Dư Dân, cặp đôi đã kết hôn được ba năm, trải qua muôn vàn trắc trở, cuối cùng cũng được ở bên nhau, cuối cùng họ cũng sắp kết thành quả rồi!
Lúc này, bên ngoài biệt thự.
Nguyễn Tú Hằng và Chu Dư Dân là bạn thân, cô là người hiểu rõ Chu Dư Dân nhất.
Từ biểu hiện tối nay của Chu Dư Dân, cô có thể chắc chắn một trăm phần trăm rằng Chu Dư Dân hẳn đang làm chuyện mà vợ chồng hay làm với Lê Uy Long trong biệt thự lúc này.
Lê Uy Long quay lại đúng vào thời gian này chính là thời điểm thích hợp nhất để Chu Dư Dân tận hưởng thú vui cùng anh, cô nhất định sẽ không bỏ lỡ.
Nguyễn Tú Hằng là một người chuyên viết tiểu thuyết về mỹ nữ, tưởng tượng cũng rất phong phú, đương nhiên có thể đoán được điều này.
Cô ấy cũng không muốn trở thành bóng đèn làm phiền đến thế giới của hai người.
Cũng chính vì lý do đó cô ấy liền bước ra khỏi biệt thự và nói chuyện phiếm với Bình Loan cùng những người khác.
Hà Ngọc Vinh cùng đội đặc nhiệm Phượng Hoàng, Trương Minh Nguyệt và tổ đặc công Shadow, nhìn thấy vợ chồng Lê Uy Long và Chu Dư Dân bước vào biệt thự và chưa ra ngoài, cũng liền đoán được rằng hai người có thể đang làm điều gì đó vợ chồng nên làm trong biệt thự.
Nghĩ đến vị anh hùng lừng danh thiên hạ, đẹp trai mạnh mẽ, lúc này đang vui vẻ ấm áp cùng bà xã hiền lành dịu dàng, trong lòng họ thật sự khó chịu.
Tuy nhiên, đây là điều mà họ không thể ngăn cản được, đã là vợ chồng, muốn làm gì mà chẳng được, họ có quyền gì mà ngăn cấm?
Đúng lúc này, điện thoại di động của Hà Ngọc Vinh đột nhiên vang lên.
Cô ấy lấy nó ra ngay lập tức nhận thấy đây cuộc gọi từ trụ sở chính của khu vực chiến đấu phía Nam!
Hà Ngọc Vinh không dám lơ là cuộc gọi từ khu vực chiến đấu phía nam, lập tức trả lời: “Tôi là Hà Ngọc Vinh, xin nhận chỉ thị!”
“Hà Ngọc Vinh, tôi là Hộ soái Trấn Nam.” Giọng nói của hộ soái Trấn Nam truyền đến điện thoại.
Hà Ngọc Vinh lấy làm kinh ngạc, không ngờ Hộ soái Trấn Nam lại tự mình gọi điện thoại đến!
“Hộ soái Trấn Nam, anh gọi cho tôi có chuyện gì sao?” Hà Ngọc Vinh hỏi.
“Tôi đang tìm Lê Uy Long, anh ấy ở đâu?” Hộ soái Trấn Nam hỏi.
“Lê Uy Long đang ở trong biệt thự của anh ấy.” Hà Ngọc Vinh nói.
“Ở biệt thự, tại sao vừa rồi anh ấy không trả lời cuộc gọi của tôi?” Hộ soái Trấn Nam hỏi lại.
Hà Ngọc Vinh hay tin Lê Uy Long thậm chí còn không nghe máy của Hộ soái Trấn Nam, cô càng chắc chắn rằng anh đang làm chuyện đó với Chu Dư Dân.
Nếu không, Lê Uy Long không thể bỏ lỡ cuộc gọi của hộ soái Trấn Nam.
Giờ không nhấc máy, khẳng định chắc chắn rằng anh ta đang bận chuyện gì đó, không rảnh để nghe máy.
“Tôi rất hiểu anh ấy, chắc có thể lúc này anh ấy đang nghỉ ngơi.” Hà Ngọc Vinh cảm thấy rất xấu hổ khi phải nói sự thật với hộ soái Trấn Nam là Lê Uy Long có thể đang vui vẻ với vợ, vì vậy cô ấy liền nói dối rằng anh có thể đang nghỉ ngơi.
Vạn nhất anh thực sự không làm gì với Chu Dư Dân, chỉ là đang ngủ thôi thì sao?
“Mau gọi Lê Uy Long dậy ngay lập tức, tôi có chuyện quan trọng cần tìm anh ấy!” Trần Kiệt ra lệnh.
“Hộ soái Trấn Nam, tôi thật sự không dám! Tối hôm qua hộ soái Lê Uy Long đánh một trận, hiện tại chắc anh ấy đang rất mệt. Làm phiền anh ấy nghỉ ngơi, tôi nhất định có thể sẽ chịu phạt.” Hà Ngọc nghĩ cũng chưa dám nghĩ tới sẽ làm hỏng chuyện của Lê Uy Long và Chu Dư Dân.
Cô là lính của Lê Uy Long, cô ấy chỉ duy nhất tuân theo mệnh lệnh của Lê Uy Long, còn đối với mệnh lệnh của Trần Kiệt, cô ấy vẫn có thể từ chối.
“Tôi cũng biết làm gián đoạn việc nghỉ ngơi của Hộ soái Lê Uy Long là rất không hay, nhưng tôi thực sự có việc rất quan trọng muốn tìm Hộ soái Lê Uy Long, cô nhanh gọi anh ta dậy.” Trần Kiệt nói.
“Hộ soái Trấn Nam, có chuyện gì quan trọng mà khiến anh lo lắng như vậy?” Hà Ngọc Vinh tò mò hỏi.
“Đây là vấn đề cơ mật, tôi không thể nói cho cô biết. Tôi ra lệnh cho cô, ngay lập tức đánh thức Hộ soái Lê Uy Long và yêu cầu anh ta nghe điện thoại. Nếu không, bỏ lỡ việc lớn, bản thân cô và tôi đều gánh vác không nổi!” Trần Kiệt nghiêm túc nói.