Long Uy Chiến Thần

Chương 775: Nhà họ Trần




Lúc này, ở nhà họ Trần.

“Chiến thần bất bại Arnold, bây giờ Chu Lệ Ngọc cùng với Chu Hoàng Lâm đều đã hôn mê bất tỉnh, xử lý bọn họ như thế nào được?” Ông Trần nói.

“Đem hai người bọn họ ra khám thử xem, không để cho bọn họ chết mất.” Chiến thần bất bại Arnold nói.

“Rõ. Các người nhanh chóng đưa hai người bọn họ vào trong phòng, khám xem thế nào, trông giữ thật nghiêm ngặt.” Ông Trần nói với đám người làm.

“Vâng.” Đám người làm lập tức tiến lên, cùng hành động đưa Chu Lệ Ngọc và Chu Hoàng Lâm kéo vào phòng.

Advertisement

Đám người làm này đều đã thấy được đám người làm phía trước chỉ cần có một chút sai lầm liền bị Chiến thần bất bại Arnold bắn chết, hiện tại không dám chậm trễ một phút giây nào.

Khi bọn họ đưa Chu Lệ Ngọc cùng Chu Hoàng Lâm đang hôn mê bất tỉnh vào phòng liền lập tức đóng cửa phòng lại, canh giữ thật cẩn thận bên ngoài cửa.

Còn lúc này, Chiến thần bất bại Arnold đã ăn uống no say, liền dẫn theo vài tên tướng sĩ đến phong mà người nhà họ Trần chuẩn bị cho ông ta.

Sau khi vào phòng, chiến thần bất bại Arnold vốn đang ngà ngà say bỗng lạnh lùng, u ám đứng lên, cả người giống như vừa đổi sang một người khác vậy, không còn bộ dáng của thời điểm uống rượu nữa.

Advertisement

“Trung tướng, vừa rồi ngài khiêu khích Lê Uy Long như vậy, chẳng lẽ không sợ chọc giận đến Lê Uy Long, anh ta sẽ triển khai ám sát ngài sao?” Một tướng lĩnh nói.

“Tôi làm như vậy chính là muốn kích động Lê Uy Long, làm cho anh ta mất đi lý trí, bắt đầu hành động một cách lỗ mãng.” Chiến thần bất bại Arnold nói.

“Chẳng lẽ trung tướng đã nghĩ ra cách đối phó với Lê Uy Long?” Một tướng sĩ khác hỏi.

“Đúng vậy, Lê Uy Long đường đường là hộ soái bảo vệ đất nước đứng đầu Việt Nam, dụng binh như thần, uy chấn thiên hạ, nhưng chắc chắn anh ta cũng có nhược điểm.” Chiến thần bất bại Arnold  nói.

“Nhược điểm của Lê Uy Long là gì?” Gã tướng sĩ lại hỏi.

“Nhược điểm của anh ta chính là, anh ta rất dễ xúc động, dễ tức giận.” Chiến thần bất bại Arnold  nói.

“Trung tướng muốn lợi dụng nhược điểm này của Lê Uy Long, dụ rắn vào hang, khiến cho Lê Uy Long tự đến chịu chết đúng không?” Gã tướng sĩ hỏi.

“Đúng vậy. Bằng hiểu biết của tôi đối với Lê Uy Long, nếu anh ta biết được tôi đã làm cho cô em vợ của anh ta nhục nhã đến vậy, nhất định anh ta sẽ liều lĩnh đến đây giết ta, cứu Chu Lệ Ngọc.” Chiến thần bất bại Arnold nói.

“Mạt tướng đã hiểu rồi, chỉ cần Lê Uy Long dám đến đây, chắc chắn anh ta sẽ phải chết.” Tướng sĩ nói.

“Hiểu được là tốt rồi, lập tức sắp xếp binh mã, mai phục ở xung quanh nhà họ Trần, chỉ chờ Lê Uy Long đến liền lập tức gi3t chết anh ta.” Chiến thần bất bại Arnold nói.

“Rõ.” Vài tên tướng sĩ đồng thanh nói.

Chiến thần bất bại Arnold cũng là chiến thần vang danh đất trời của nước Liệp Ưng, đương nhiên không phải kẻ đam mê rượu hay sắc, cũng không phải là người lỗ mãng rồi, vừa rồi ông ta làm nhục Chu Lệ Ngọc, mục đính chính là để chọc giận Lê Uy Long.

Ông ta biết rằng, trực tiếp chiến đấu với Lê Uy Long ở trên chiến trường, chính mình không phải là đối thủ của anh ta nên chỉ có thể bày ra mưu kế này, khiến cho Lê Uy Long tự tìm đường chết.

Chỉ cần có thể giết được Lê Uy Long, liền giống như chiếm được một nửa nước Việt Nam.

Ông ta không định nói rõ mọi chuyện trước mặt người nhà họ Trần để phòng ngừa có kẻ làm lộ bí mật.

Tuy rằng người nhà họ Trần đã muốn đầu phục ông ta, nhưng ông ta không hề tin tưởng đám người nhà họ Trần.

Đây là hành động cơ mật, phải đảm bảo cho mọi tình huống được xảy ra chính xác nhất, cho nên vừa rồi vào đến phòng, ông ta mới nói ra kế hoạch của chính mình với các tướng sĩ quen thuộc.

“Trung tướng, Lê Uy Long cũng là hộ soái bảo vệ đất nước đúng đầu của Việt Nam, là, đại tướng của vạn quân, chưa chắc anh ta đã tự mình đến đây cứu Chu Lệ Ngọc.” Một tên tướng sĩ nói.

“Cho dù Lê Uy Long không tự mình đến đây, anh ta cũng sẽ đưa môt đội quân cảm tử đến, có thể tiêu diệt được một đội quân cảm tử của Việt Nam cũng đã tốt lắm rồi. Chỉ cần tiêu diệt toàn bộ đội quân cảm tử này, chắc chắn Lê Uy Long càng tức giận hơn nữa, sau đó sẽ tự mình tiến đến.” Chiến thần bất bại Arnold nói.

“Kế sách này của trung tướng thật tuyệt vời.” Một tướng sĩ khen.

“Nếu đêm nay Lê Uy Long không đến, đêm mai chúng ta sẽ treo Chu Lệ Ngọc vào tường, tiến hành các kiểu nhục nhã khác với cô ta, bắt Lê Uy Long tự mình tiến đến.” Chiến thần bất bại Arnold còn nói thêm.

“Biện pháp này của trung tướng thật hay, lúc đó, chắc chắn Lê Uy Long không thể nhịn nổi nữa mà lao đến đay.” Một gã tướng sĩ nói.

“Các anh nhanh chóng đi mai phục.” Arnold nói.

“Rõ.” Vài tên tướng lĩnh lập tức đi ra khỏi phòng, sắp xếp đội quân mai phục.



Lúc này, ở khu vực chiến đấu phía Nam.

Trần Kiệt cùng toàn thể các tướng lĩnh ở Đà Lạt nghe thấy Lê Uy Long muốn tự mình dẫn dắt đội quân cảm tử đi cứu Chu Lệ Ngọc, tất cả đều kinh hãi.

Hộ soái Lê, người là hộ soái bảo vệ đất nước đứng đầu Việt Nam, không thể mạo hiểm thân mình được.” Trần Kiệt nói.

“Đúng vậy, ngài là chỉ huy của vạn quân, sao ngài có thể tự mình xuất binh, xâm nhập vào hang cọp được chứ? Nếu có chuyện gì không hay xảy ra với ngài, Việt Nam sau này biết dựa vào ai giết địch đây? Xin hộ soái lấy đại cục làm trọng.” Vũ Hải cũng nói.

“Nếu ngay cả em vợ của mình tôi cũng không thể cứu được, vậy tôi còn mặt mũi nào để trở thành niềm kiêu ngạo của hộ soái báo vệ đất nước đứng đầu Việt Nam đây? Bây giờ Chu Lệ Ngọc đang ở trong tay chiến thần bất bại Arnold, tôi không thể cứ mặc kệ như vậy, tôi phải tự mình đi cứu cô ấy.” Lê Uy Long nói.

“Hộ soái, xin ngài suy nghĩ kĩ! Chiến thần bất bại Arnold là chiến tướng năm sao của nước Liệt Ưng, được gọi là chiến thần bất bại, khẳng định không dễ dối phó như vậy. Ông ta cố tình gửi đến video như vậy là để chọc giận ngài, dụ ngài đi tìm đường chết.” Trần Kiệt nói.

“Đúng vậy, hiện giờ một nửa Đà Lạt đã bị quân địch chiếm đóng rồi, chiến thần bất bại Arnold chắc chắn sẽ sắp xếp người mai phục cẩn thận, chờ ngài đến tìm đường chết, ngài không thể quá xúc động được.” Vũ Hải nói.

“Chẳng lẽ tôi cứ mặc kệ để cho em vợ mình bị Arnold làm nhục sao?” Lê Uy Long tức giận nói.

“Người, nhất định chúng ta phải cứu, nhưng chúng ta phải bàn bạc kĩ lưỡng hơn đã, nghĩ ra một phương án vẹn toàn mới có thể hành động.” Trần Kiệt nói.

“Đúng vậy, trước tiên chúng ta phải nghĩ một phương án vẹn toàn, không thể tùy ý hành động, nếu không sẽ trúng vào kế sách của Arnold.” Vũ Hải nói.

“Được rồi, vậy mấy người mau nghĩ cách đi.” Lê Uy Long cũng biết anh nhất thời xúc động. những lời Trần Kiệt và Vũ Hải nói đều vô cùng thuyết phục.

Anh tự mình dẫn theo một đội cảm tử, định cứu Chu Lệ Ngọc từ trong tay của chủ soái, chiến thần bất bại Arnold khẳng định vô cùng khó khăn.