Long Uy Chiến Thần

Chương 768: Nịnh nọt




“Phải, phải, tướng quân nói cô ta xinh đẹp thì chính là xinh đẹp.” Ông cụ Trần vội vàng thuận theo ý của Arnold, nịnh nọt nói.

“Cậu Trần, phụ nữ xinh đẹp như này, thế mà cậu lại muốn ly hôn với cô ta ư?” Arnold lại hỏi Trần An Khang.

Trần An Khang đáp: “Cô ta đã phản đối đi theo nước Liệt Ưng, phụ nữ như thế không xứng làm phụ nữ của nhà họ Trần tôi, vậy nên tôi phải ly hôn với cô ta.”

Chu Lệ Ngọc không ngờ Trần An Khang thế mà lại muốn ly hôn với mình!

Lúc này, Arnold đột nhiên nói ra lời khiến người khác kinh ngạc: “Cậu Trần, nếu cậu đã muốn ly hôn với cô hai Chu, vậy thì không bằng tặng cô ta cho tôi đi, tôi thích.”

Trần An Khang và trên dưới nhà họ Trần nghe thấy Arnold nói như vậy đều ngây ngẩn.

Không ai có thể tưởng tượng được, Arnold này lại có hứng thú với Chu Lệ Ngọc!

Chu Lệ Ngọc cũng không ngờ, người đàn ông nước Liệt Ưng này sẽ nhìn trúng cô ta!

Advertisement

“Tướng quân, phụ nữ tôi không cần mà anh cũng muốn ư?” Trần An Khang kinh ngạc hỏi.

“Tuy dáng vẻ cô hai nhà họ Chu bình thường nhưng cô ta có thân phận khiến người ta ngưỡng mộ, đó là em vợ Lê Uy Long! Chỉ dựa vào thân phận em vợ Lê Uy Long này, tôi nhất định muốn cô ta!” Arnold nói.

“Vì sao tướng quân lại có hứng thú với em vợ Lê Uy Long như vậy?” Trần An Khang hỏi.

“Đạo lý này rất đơn giản, bởi vì giày vò em vợ Lê Uy Long chính là đang giày vò Lê Uy Long. Hắn thân là hộ soái bảo vệ Long Quốc, ngay đến em vợ mình mà cũng không bảo vệ được. Cái này với hắn mà nói chính là nhục nhã vô cùng. Tôi làm nhục em vợ Lê Uy Long cũng giống như đang nhục nhã hắn!” Arnold nói.

Hắn nghĩ như này, chinh phục được em vợ Lê Uy Long chính là chinh phục được Lê Uy Long. Để em vợ anh, hộ soái số một bảo vệ Long Quốc uyển chuyển hầu hạ dưới thân hắn, cái này có bao nhiêu kích thích, bao nhiêu sung sướng chứ!

Advertisement

Nghe thấy Arnold nói như vậy, tất cả mọi người đều hiểu ra. Thì ra tên Arnold này nhìn trúng không phải Chu Lệ Ngọc này mà là thân phận em vợ Lê Uy Long của cô ta.

“Anh hèn hạ! Vô sỉ! Rốt cuộc anh là ai?” Chu Lệ Ngọc vừa xấu hổ vừa tức giận hỏi.

“Tên của tôi nói ra có thể dọa chết em đó!” Arnold nói.

“Nói mau, loại người nào mà tôi chưa từng gặp, anh rể tôi Lê Uy Long là hộ soái số một bảo vệ Long Quốc, tôi cũng không sợ anh ta. Anh có tài giỏi như anh rể tôi không?” Hiện giờ Chu Lệ Ngọc không thể không lấy Lê Uy Long ra nói.

“Nói với em nhé, tôi là Arnold chiến thần bất bại, uy chấn thiên hạ của nước Liệt Ưng, cũng là tướng năm sao giống như Lê Uy Long anh rể em đó!” Arnold vô cùng kiêu ngạo nói.

Chu Lệ Ngọc nghe vậy lập tức ngây ngẩn. Cô ta nằm mơ cũng không ngờ tới, người đàn ông nước Liệt Ưng trước mặt cô ta có thể là Arnold chiến thần bất bại, danh tiếng lẫy lừng của nước Liệt Ưng.

Chẳng trách trên quân phục của hắn có năm ngôi sao!

Tuy cô ta không biết Arnold nhưng cũng nghe nói đến uy danh của hắn, biết được hắn là kẻ địch số một của Long Quốc, đối thủ mạnh mẽ của Lê Uy Long!

“Cô hai Chu, em không bị dọa tè ra quần chứ? Em có thể được tôi coi trọng, đó chính là vinh hạnh của em. Bao nhiêu phụ nữ muốn nhảy vào trong lòng tôi đều không có cơ hội đâu!” Arnold nói.

“Chu Lệ Ngọc, cô còn ngây ra đó làm gì? Không mau quỳ xuống cảm ơn tướng quân Arnold đi?” Lúc này, Trần An Khang nói.

“Trần An Khang, tôi là vợ anh đó. Thế mà anh lại đem tôi cho người khác?” Chu Lệ Ngọc lại tức giận lên tiếng.

“Tuy cô đã là vợ tôi, nhưng nếu tướng quân Arnold đã coi trọng cô thì đó là vinh hạnh của cô, cũng là vinh hạnh của nhà họ Trần, đương nhiên tôi sẽ tặng cô cho anh ấy.” Để lấy lòng Arnold, dù có tặng vợ mình cho hắn, Trần An Khang cũng không tiếc.

“Trần An Khang! Rốt cuộc anh còn là đàn ông không? Ngay cả vợ mình cũng tặng cho người khác, quả thực là không bằng cầm thú! Anh không xứng làm đàn ông!” Chu Lệ Ngọc căm giận mắng.

“Vốn dĩ tôi cũng không phải là đàn ông gì. Tôi biết cơ thể tôi có bệnh, từ khi kết hôn với cô, tôi chưa từng chạm vào cô, bởi vì tôi không được. Lúc còn trẻ, tôi đã mất đi khả năng của đàn ông rồi!” Để lấy lòng Arnold, Trần An Khang không ngại lộ ra chuyện hắn ta không được.

Nghe thấy lời hắn ta nói, mọi người đều sợ ngây người!

Ngay cả người nhà họ Trần cũng không biết cơ thể hắn ta có vấn đề, chưa từng chạm vào Chu Lệ Ngọc.

Bởi vì chuyện này, Trần An Khang khó có thể mở miệng, không nói với người khác, chỉ có anh ta và Chu Lệ Ngọc biết!

Bởi vì khi anh ta còn trẻ, trầm mê trong rượu sắc quá sớm nên dẫn đến việc cơ thể xảy ra vấn đề.

Chương 849: Món quà

Chuyện cơ thể Trần An Khang có vấn đề, vì mặt mũi của anh ta, Chu Lệ Ngọc vẫn luôn giữ bí mật. Không ngờ đến lúc này, anh ta thế mà lại nói ra chuyện của mình, hơn nữa còn lộ ra trước mặt mọi người!

Chu Lệ Ngọc chịu ảnh hưởng của tư tưởng truyền thống, luôn cảm thấy lấy gà theo gà, lấy chó theo chó. Chồng mình không được cũng phải chịu, cả đời này sẽ qua như vậy.

Nhưng không ngờ được, để lấy lòng Arnold, Trần An Khang lại đưa cô ta cho Arnold.

Lúc này, Trần An Khang lại nịnh nọt lấy lòng nói với Arnold: “Tướng quân Arnold, vợ tôi vẫn còn nguyên vẹn, bởi vì cơ thể tôi nên trước giờ chưa từng chạm vào cô ta. Hiện giờ tôi đưa cô ta còn hoàn chỉnh cho anh, anh cứ hưởng thụ đi!”

“Rất tốt! Món quà này của cậu Trần tôi sẽ nhận trước. Sự trung thành và tận tâm của cậu với nước Liệt Ưng tôi, tôi nhất định sẽ không bạc đãi cậu và nhà họ Trần các cậu đâu. Đợi sau khi quân đội của tôi tiêu diệt Long Quốc, nhà họ Trần các cậu sẽ trở thành thế gia số một!” Arnold mặt mày hớn hở nói.

“Cảm tạ tướng quân Arnold!” Trần An Khang và nhà họ Trần đều lên tiếng nói.

“Anh rể, anh không thể đưa chị em cho người khác được. Chị em là vợ anh đó!” Lúc này, Chu Hoàng Lâm đột nhiên lên tiếng.

Nghe thấy Chu Hoàng Lâm nói như vậy, ánh mắt mọi người đều nhìn lên người anh ta.

Bởi vì người ở chỗ này quá nhiều, mà Chu Hoàng Lâm lại ngồi ở vị trí không dễ thấy nên khi Chu Lệ Ngọc nghe thấy giọng nói của anh ta, mãi đến lúc này mới phát hiện em trai mình cũng ở đây!

“Hoàng Lâm, sao em cũng ở đây?” Chu Lệ Ngọc ngạc nhiên hỏi.

“Em… em…” Chu Hoàng Lâm không biết phải giải thích chuyện anh ta theo địch thế nào với Chu Lệ Ngọc.

“Chu Lệ Ngọc, có thể cô vẫn còn chưa biết, cô luôn luôn phản đối đi theo nước Liệt Ưng nhưng mà Chu Hoàng Lâm em trai cô đã cùng chúng tôi đầu quân theo nước Liệt Ưng rồi!” Trần An Khang nói ra chuyện Chu Hoàng Lâm theo nước Liệt Ưng thay anh ta.

Chu Lệ Ngọc nghe vậy vô cùng chấn kinh, quả thực không thể tin vào tai mình!

“Hoàng Lâm, em mau nói cho chị biết, đây có phải thật không?” Chu Lệ Ngọc ép hỏi.

“Chị… chuyện này… là thật.” Chu Hoàng Lâm cúi đầu ấp úng nói.

Việc đã đến nước này, anh ta muốn giấu cũng không giấu được nữa, đành phải nói đúng sự thật.

“Em… vì sao em lại làm như vậy? Lẽ nào em không biết, phản quốc theo địch là tội chết sao?” Chu Lệ Ngọc tức đến run rẩy cả người. Cô ta nằm mơ cũng không ngờ em trai mình thế mà lại làm ra chuyện bán n ước theo địch!

“Chị, em làm như vậy đều là bị Lê Uy Long ép thôi!” Chu Hoàng Lâm nói.

“Sao Lê Uy Long lại ép em được?” Chu Lệ Ngọc tức giận hỏi.

“Lê Uy Long vẫn luôn tác oai tác quái, đè đầu cưỡi cổ chúng ta, em không muốn vĩnh viễn bị hắn đè ép, em muốn ngẩng cao đầu! Nếu muốn để nhà họ Chu chúng ta lên như diều gặp gió, chiến thắng Lê Uy Long thì cách duy nhất chỉ có đầu quân theo nước Liệt Ưng, mới có thể thực hiện được!” Chu Hoàng Lâm nói.

“Em quá ngây thơ rồi! Sao em lại hồ đồ như vậy chứ? Lê Uy Long là tướng năm sao của Long Quốc, hộ soái số một bảo vệ Long Quốc, dưới một người trên vạn người, cả đời này chúng ta vĩnh viễn cũng không có cách nào vượt qua anh!” Chu Lệ Ngọc nói.

“Chị, chúng ta còn có cơ hội, chỉ cần nước Liệt Ưng và Cự Hùng có thể hủy diệt Long Quốc, Lê Uy Long dù không chết cũng sẽ trở thành tù nhân. Đến lúc đó chúng ta muốn xử lý hắn thế nào cũng được!” Chu Hoàng Lâm nói.

“Giữa chúng ta và Lê Uy Long chỉ là ân oán cá nhân. Hiện giờ Long Quốc đang khai chiến với nước Liệt Ưng, Cự Hùng và các nước địch khác, Long Quốc đã đến thời khắc tồn vong sống chết. Chúng ta thân là con dân Long Quốc, nên bỏ xuống tất cả ân oán cá nhân, cùng nhau chống địch mới phải. Sao em có thể vì ân oán cá nhân mà đi theo địch chứ? Long Quốc sẽ không diệt vong, kẻ địch xâm phạm nước ta chắc chắn sẽ bị đuổi đi.” Chu Lệ Ngọc nói.

“Ai nói chứ? Hiện giờ quân đội của nước Liệt Ưng và Cự Hùng đã mạnh như vũ bão, đánh hạ thành phố Quốc Hòa. Long Quốc căn bản không cách nào ngăn cản được quân đội nước Liệt Ưng và Cự Hùng, sớm muộn cũng sẽ diệt vong thôi.” Chu Hoàng Lâm nói.

“Đó chỉ là tạm thời, Long Quốc có lịch sử lâu đời, anh hùng xuất hiện tầng tầng lớp lớp, nhất định sẽ giành thắng lợi cuối cùng. Em hãy nhanh chóng dừng cương trước vực, quay đầu là bờ! Nếu không, làm hán gian, đợi sau khi Long Quốc giành chiến thắng, ai cũng không cứu nổi em đâu. Bởi vì phản quốc theo địch, từ xưa đến nay đều là tội chết đó!” Chu Lệ Ngọc khuyên nhủ.

“Được rồi, chị em các người đừng có đứng ở đây tranh cãi nhau nữa. Long Quốc chắc chắn thất bại không thể nghi ngờ. Chu Lệ Ngọc, tối nay cô hãy ngoan ngoãn hầu hạ tướng quân Arnold đi. Có thể được tướng quân Arnold sủng hạnh, đó là vinh hạnh của cô!” Trần An Khang nói.

“Trần An Khang, tên hán gian này, tôi thực sự đã nhìn lầm anh, không ngờ anh lại vô sỉ đến mức này!” Chu Lệ Ngọc đã cực kỳ thất vọng với Trần An Khang, tức giận mắng to.

Lúc này, Chu Hoàng Lâm cũng nói: “Anh rể, mặc kệ thế nào thì chị tôi cũng là vợ hợp pháp của anh, anh có thể đừng chắp tay đưa chị ấy cho người khác được không? Chúng ta có thể đi theo nước Liệt Ưng nhưng cũng không thể đưa người phụ nữ của mình làm lễ vật tặng cho người khác được!”

Chu Hoàng Lâm tuy muốn đi theo nước Liệt Ưng nhưng Chu Lệ Ngọc vẫn luôn vô cùng tốt với anh ta. Từ nhỏ đến lớn hai chị em đã thân thiết, anh ta thực sự không thể trơ mắt nhìn chị gái mình bị Arnold làm nhục được. Vậy nên anh ta mới cầu xin Trần An Khang.

“Hiện giờ không phải tôi muốn hay không nữa, mà là tướng quân Arnold đã nhìn trúng chị cậu, tôi có thể không đưa ư?” Trần An Khang nói.

Chu Hoàng Lâm biết chắc chắn Trần An Khang cũng không dám chống lại Arnold, đành phải cầu cứu Arnold: “Tướng quân Arnold, tôi thật lòng muốn đi theo nước Liệt Ưng. Anh muốn tôi làm chuyện gì cũng được, tôi chỉ cầu xin anh, bỏ qua cho chị tôi, đừng làm hại chị ấy.”

“Long Quốc các người từ xưa đã có quy tắc tỏ chút lòng thành. Nếu cậu thật lòng muốn đi theo nước Liệt Ưng chúng tôi thì liền đưa chị cậu cho tôi. Nếu không, chính là không thật lòng muốn đi theo nước Liệt Ưng tôi!” Arnold nói.