Lúc này, tại Trương gia....
Bà Trương đang chủ trì cuộc họp gia đình và mọi người đều lo lắng bày tỏ ý kiến về những lời nói của Lê Uy Long:
"Lê Uy Long này điên đến mức dám phá Trương gia chúng ta. Trước bao nhiêu khách mời trong bữa tiệc mừng thọ của bà, anh ta đánh trọng thương ông Tứ, hành hạ và làm nhục Phong Trí. Hắn rõ ràng không coi Trương gia này ra gì mà!"
"Phải, nếu tên khốn này không trả giá cho việc làm của hắn,Trương gia cũng đâu còn mặt mũi nào nữa!"
"Lê Uy Long đã tổ chức một đám cưới có thể nói là hoành tráng nhất thành phố vào tháng trước và tất cả các thiếu gia của các gia tộc lớn ở Khánh Hòa đã đến. Ngay cả chỉ huy căn cứ phía Nam Minh Hải cũng đến tham dự lễ cưới của anh ta. Tôi có linh cảm anh ta cũng không phải dạng vừa đâu!"
"Lễ cưới đó quả thực là lớn chưa từng thấy, nhưng tôi nghe nói rằng đó không phải là tiền của hắn ta, chính Minh Hải đã giúp hắn bởi Lê Uy Long đã từng giải cứu anh ấy. Minh Hải đứng ra chủ trì cho Vĩnh thiên chỉ là để trả ơn cứu mạng."
"Bây giờ tôi thực sự lo là Lê Uy Longsẽ yêu cầu Minh Hải giúp đỡ hắn một lần nữa. Nếu thực sự như vậy, Trương gia chúng ta không thể chống lại đâu!"
"Tôi lại nghĩ Minh Hải sẽ không tùy tiện giết hại người không phải là kẻ thù của mình đâu! Tình nghĩa con người mỏng manh lắm! Mới cách đây không lâu Minh Hải đã tổ chức lễ cưới long trọng nhấtĐà Lạt cho tên vô dụng Lê Uy Long, hai người đó hẳn là không còn nợ nần gì nữa rồi!"
"Trương gia ta là gia tộc bề thế nhất Đà Lạt này, chúng ta có thế lực cực kỳ lớn. Trong Hội đồng thành phố hay cục cảnh sát, tòa án...đều có người họ Trương. Chúng ta còn phải sợ hắn ta sao? Hãy để bên cảnh sát bắt giữ hắn ta, rồi sau đó tìm cơ hội giết hắn trong tù."
Tất cả mọi người đều xì xào bàn tán, mỗi người lại có một ý kiến khác nhau.
Bà Trương không còn cách nào khác đành phải quát lớn để ổn định trật tự: "Đừng cãi nhau nữa. Dù sao, chúng ta vẫn còn bảy ngày nữa. Hãy cử người đi điều tra danh tính của Lê Uy Long. Sau khi xác nhận danh tính, chúng ta mới có thể quyết định hành động cho cụ thể. Nếu hắn ta thực sự là một quân nhân bình thường, việc xử lý hắn sẽ dễ như trở bàn tay."
Là người đứng đầu Trương gia, bà Trương chắc chắn là người có kinh nghiệm và thận trọng hơn tất thảy. Bà dĩ nhiên sẽ không hành động một cách lỗ mãng.
...
Mặt khác, Thiên Thànhcũng đã điều tra chi tiết về Trương gia và nơi ở của Lưu Bảo Thục, bang chủ của băng Hổ Báo. Vừa có được thông tin, anh ngay lập tức trở về biệt thự trên đồi Mây để báo cho Lê Uy Long.
Vĩnh Thiên không muốn Chu Nhược Mai biết được những hành động của mình, vì vậy Thiên Thành vừa đến thì hai người cùng ra khỏi biệt thự và lên chiếc xe jeep.
"Việc điều tra thế nào rồi?" Lê Uy Long hỏi khi lên xe.
"Theo như em điều tra được thì đúng là Trương gia có mối quan hệ mật thiết với chủ tịch Hội đồng thi hành pháp luật của thành phố Đà Lạt. Ngoài ra họ Trương này cũng thường xuyên liên lạc với băng Hổ Báo. Tất cả đều là thông tin chính xác.Trương gia này quả thực có thế lực không nhỏ, nhưng đối với anh thì chúng cũng chỉ là con kiến mà thôi!" Thiên Thành nói.
"Chà, có vẻ như chủ tịch Hội đồng thi hành pháp luật thực sự đã thông đồng với gia đình họ Trương đó." Lê Uy Longlạnh lùng nói.
"Hừ, đường đường là chủ tịch Hội đồng thi hành pháp luật mà lại dám tiếp tay cho kẻ xấu để chuộc lợi! Không thể để loại người nàytồn tại lâu được! Anh Thiên, hãy cho phép em giết hắn luôn có được không?" Thiên Thành tức giận nói.
"Không vội, còn kẻ cầm đầu băng Hổ Báo tên Lưu Bảo Thục này, cậu có điều tra được thông tin gì không?"
"Theo em được biết thì tên Lưu Bảo Thục này thườngtìm đến Câu lạc bộ Wonderland mỗi đêm." Thiên Thành nói.
"Câu lạc bộ Wonderland?Nó ở đâu?" Mặc dù Lê Uy Long cũng xuất thân từ Đà Lạt, nhưng anh chưa bao giờ nghe đến những chốn ăn chơi xa đọa như Wonderland kia.
"Câu lạc bộ đó liên quan đến quá nhiều hoạt động phi pháp. Nó được mở dưới một tầng hầm ở vùng ngoại ô phía bắc của thành phố. Nó rất bí mật và hầu hết mọi người không biết đến trừ mấy tay ăn chơi hay xã hội đen." Thiên Thành giải thích.
"Được, vậy tối nay chúng ta sẽ đến Câu lạc bộ Wonderland đó. Tôi sẽ biến Thế giới thần tiên (Wonderland) đó thành địa ngục trần gian!" Lê Uy Long quả quyết nói.
"Anh Thiên, Wonderland này là nơi trú ngụ của băng Hổ Báo. Chúng ta cũng không rõ tình hình bên trong. Anh là Tổng tư lệnh quân đội, vẫn là đừng nên đến nơi phức tạp đó thì hơn!", Thiên Thành lo lắng.
"Chính vì tôi là một Tổng tư lệnh nên không lý gì tôi lại sợ một băng nhóm côn đồ cỏn con đó? Lưu Bảo Thục đã giết cha tôi, cho dù hắn ở trong dinh Chủ tịch tôi cũng không quan tâm chứ đừng nói là một hộp đêm nhỏ bé!" Vĩnh Thiên nói với một thái độ dứt khoát và lạnh lùng.