Long Uy Chiến Thần

Chương 721: Trẫm đã trách oan họ rồi




“Cung nghênh Hổ Soái Lê!” Toàn thể tướng sĩ đồng thanh hô to khi thấy Lê Uy Long đi ra từ trong máy bay chiến đấu.

Ánh mắt của Lê Uy Long như tia điện quét nhìn một vòng, thấy cảnh hoang tàn xung quanh sân bay và xác người khắp cánh đồng thì biết trận chiến vừa rồi vô cùng ác liệt.

“Phản quân trốn đi đâu rồi?” Lê Uy Long hỏi.

“Báo cáo Hổ Soái Lê! Phản quân bắt giữ Long Chủ và chạy trốn về hướng Cửu U Quan rồi.” Triệu Huấn Minh tiến lên nói.

Lê Uy Long nghe vậy liền lập tức nhướng mày. Bởi vì anh biết rõ người canh gác Cửu U Quan là Long Chấn Tiêu. Và Long Chấn Tiêu cũng là người bố ruột mà anh căm ghét đến tận xương tủy!

“Đại quân xuất phát, tiến quân về hướng Cửu U Quan, truy kích phản quân!” Lê Uy Long lập tức ra lệnh.

Advertisement

“Rõ!” Toàn thể các tướng sĩ đồng thanh đáp.

“Không quân dùng máy bay chiến đấu để theo dõi phản quân, không được tự tiện nổ súng vào bọn chúng, tránh làm bị thương Long Chủ!” Lê Uy Long nói lại.

“Rõ!” Toàn bộ không quân đồng thanh đáp.

“Lập tức báo cho người thủ thành ở Cửu U Quan, Long Chấn Tiêu, cần phải tử thủ ở Cửu U Quan, ngăn cản phản quân từ bên trong Cửu U Quan! Nếu để cho phản quân đột phá Cửu U Quan thì bảo Long Chấn Tiêu mang đầu đến gặp!” Lê Uy Long hạ lệnh.

“Rõ!” Một sĩ quan phụ tá nhận lệnh, ngay lập tức truyền đạt lệnh của Lê Uy Long xuống cho Long Chấn Tiêu.

Advertisement

Sau khi Lê Uy Long ra lệnh, đội quân liền xuất phát, đuổi theo về hướng Cửu U Quan.

Máy bay chiến đấu của không quân cũng đã cất cánh, dẫn đầu bay về phía Cửu U Quan.



Khi Hàn Hồ dẫn phản quân gần đến Cửu U Quan, vô số máy bay chiến đấu cũng từ phía sau bay đến!

Hàn Hồ và tất cả người trong phản quân đều bị sốc.

“Trung tướng Hồ không xong rồi, máy bay chiến đấu đã đuổi kịp tới đây, làm sao bây giờ?” Một vị tướng lĩnh hoảng sợ dò hỏi.

“Nhanh chóng tăng tốc tiến về phía Cửu U Quan, Long Chủ đang trên tay chúng ta, những chiếc máy bay chiến đấu này không dám oanh tạc về hướng chúng ta đâu!” Hàn Hồ nói.

“Rõ!”

Chỉ chốc lát, phản quân của Hàn Hồ đã đến Cửu U Quan.

Toàn bộ tướng sĩ ở Cửu U Quan đã sớm bày trận địa sẵn sàng đón quân địch.

“Long đại nhân, mau để cho chúng tôi đi qua, tôi sẽ cho ông vinh hoa phú quý.” Hàn Hồ hét lên với Long Chấn Tiêu, người thủ thành Cửu U Quan.

“Phản quân Hàn Hồ! Long gia của tôi đã trung thành từ bao đời nay, sẽ không bao giờ thông đồng với cậu làm bậy, phản quốc trốn theo kẻ thù!” Long Chấn Tiêu đứng trên tường thành nghiêm nghị nói.

“Long gia của ông đã trung thành qua nhiều thế hệ,  kết cục cuối cùng không phải bị giáng chức xuống biên cương sao? Long quốc không xứng đáng với lòng trung thành của ông! Mở cửa thành ra theo tôi cùng đến cậy nhờ Sư Quốc!” Hàn Hồ nói.

“Tôi bị giáng chức xuống biên cương vì tôi đã phạm sai lầm, không thể trách Long Chủ!” Long Chấn Tiêu đáp lời.

Bởi vì máy bay chiến đấu đã đuổi kịp tới đây, nhất định đại quân của Lê Uy Long cũng sắp đuổi đến rồi.

“Công thành! San bằng Cửu U Quan, tiêu diệt Long Chấn Tiêu!” Hàn Hồ không muốn lãng phí thời gian nữa, lập tức hạ lệnh.

Tiếng súng tiếng pháo vang lên dữ dội.

Những người canh gác trên tường thành và những phản quân dưới tường thành đều tới tấp trúng đạn rồi ngã xuống.

Lúc này đã là tảng sáng, Long Chủ chứng kiến Long Chấn Tiêu bất chấp hỏa lực của phản quân, chỉ huy các tướng sĩ thủ thành trong trận chiến đẫm máu, xúc động thật lâu nói: “Long đại nhân thà chết chứ không chịu đầu hàng, thật là một vị trung thần khó có được!”

“Đúng vậy, một người bình thường khi đối diện với một trăm nghìn phản quân thì sớm đã đầu hàng rồi, nhưng mà Long đại nhân lại xem cái chết như không, nguyện sống chết cùng với Cửu U Quan!” Quan Hồng cũng cảm khái nói.

“Cả nhà Long gia đầy lòng trung thành, xem ra là trẫm trách oan cho họ rồi.” Long Chủ áy náy lên tiếng.



Trên đường chạy trốn đến Cửu U Quan, Hàn Hồ đã báo tin cho Sư Quốc và yêu cầu họ cử một đội quân đến ứng phó.

Khi Sư Quốcbiết Hàn Hồ đã bắt sống được Long Chủ, lập tức cử 50 nghìn quân đến Cửu U Quan tiếp ứng Hàn Hồ.

Lúc này Lê Uy Long còn cách Cửu U Quan khoảng 10km, biết Cửu U Quan sắp thủ không được. Anh lập tức ra lệnh cho máy bay chiến đấu nổ súng vào bọn phản quân!

Vì Long Chủ đang nằm trong tay phản quân nên các máy bay chiến đấu không dám bắn vào phản quân ở chỗ Long Chủ, chỉ có thể bắn những phản quân tước tường thành.

Hàn Hồ biết đại đội quân của Lê Uy Long rất nhanh sẽ đến đây, tình thế sẽ càng ngày càng bất lợi cho mình.

Nếu như không thể nhanh chóng vượt qua Cửu U Quan, mình nhất định sẽ sắp thành lại bại, bị tiêu diệt trước Cửu U Quan.

Muốn sống sót thì cần phải tốc chiến tốc thắng trước khi quân đội của Lê Uy Long chưa đến Cửu U Quan, bỏ trốn khỏi đây và tụ hợp với quân của Sư Quốc phái đến!

Dưới tình thế cấp bách, cậu nghĩ tới một biện pháp rất hay, vì vậy lập tức hạ lệnh: “Áp giải Long Chủ về phía trước, công thành!”

Chỉ cần áp giải Long Chủ ở trước, bất kể là quân canh gác hay máy bay chiến đấu của không quân, đều không dám khai hỏa!

Thế là, những phản quân này bắt đầu ào ào tiến lên đưa Long Chủ ra ngoài.

Hàn Hồ theo sát đằng sau Long Chủ, cùng đi về phía Cửu U Quan.

Trên tường thành, Long Chấn Tiêu thấy Long Chủ bị áp giải ở trước, tức khắc sợ đến tái mặt, vội vàng hạ lệnh: “Không được khai hỏa! Long Chủ đang ở phía trước!”

Máy bay chiến đấu trên không thấy Long Chủ bị áp ở đằng trước, cũng không dám khai hỏa về phía tường thành nữa!

Trong lòng Hàn Hồ mừng thầm và hét lớn: “Tấn công vào thành!”

Trong phút chốc bọn quân phản loạn giống như thủy triều vậy, không ngừng tiến vào trong thành.

Trong lúc chiến đấu, trên người Long Chấn Tiêu nhận lấy nhiều vết thương và ông ta sắp chịu không nổi nữa rồi.

Chính trong lúc Cửu U Quan sắp sửa bị công phá hoàn toàn thì từ phía xa có một đội quân với trang bị hiện đại, họ đang hừng hực khí thế tiến về phía Cửu U Quan!

Nguyên soái đứng đầu trên tay đang cầm một thanh kiếm khổng lồ!

Long Chủ, Quan Hồng, Long Chấn Tiêu và những binh lính trấn giữ thành khi nhìn thấy nguyên soái đều vui mừng khôn xiết!

Bởi vì vị nguyên soái dẫn đầu đội quân chính là Hổ Soái bảo vệ đứng đầu của Long Quốc, Lê Uy Long!

Hàn Hồ và quân phản loạn của anh ta khi thấy sự xuất hiện của Lê Uy Long thì bất giác cảm thấy sợ hãi.

Trước khi họ công phá thành công Cửu U Quan thì Lê Uy Long đã đến rồi!